Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 340: Đến Bệnh Viện Thám Thính Tình Hình


Diệp Vân Linh trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, lại nghe Lục Mặc hỏi tiếp: "Vậy bây giờ em có thể quay lại ăn xong bữa tối được chưa?"

Diệp Vân Linh nghĩ tới bữa tối mình đang ăn dở, nói: "Ăn, ăn chứ, nhất định là phải ăn. Tôi vẫn đang đói mà."

Vừa nói vừa xoa bụng đi về phía phòng ăn.

Cô còn tưởng cô đi lâu như vậy thì hai đứa nhóc kia đã ăn sạch đồ ăn trên bàn rồi.
Kết quả lại nhìn thấy trong bát mình có thêm một đống đồ ăn.

Lục Ngữ Nịnh vừa thấy Diệp Vân Linh quay lại, giống như khoe khoang: "Dì Vân ơi, dì nhìn cháu để lại cho dì một cái chân vịt lớn chưa này."



Diệp Vân Linh vui vẻ xoa đầu cô bé nói: "Không uống công ta thương cháu."

Lục Ngữ Nịnh tại nói tiếp: "Bát canh kia là do anh trai múc."

Diệp Vân Linh lại nhìn về phía Lục Tử Hạo ngồi bên phải, cũng muốn xoa đầu, lại thấy cậu bé vội vàng né tránh, cô không khỏi than thở: "Quỷ hẹp hồi, xoa đầu một chút thì có làm sao."


Lục Tử Hạo đáp lại: "Ấu trĩ. Giống như xoa cún con ấy."

Lục Ngữ Nịnh nghiêm túc hỏi: "Cún con thì không tốt ạ?" Cô bé rất thích cún con, nhưng sợ ba sẽ không cho nuôi.
Diệp Vân Linh tiếp lời: "Đúng vậy, cún con thì có gì không tốt." Tranh thủ lúc Lục Tử Hạo không chú ý, nhanh chóng đưa tay lên đầu cậu bé sờ soạng một phen.

Còn nhìn về phía cậu bé vẻ mặt đắc ý.

Lục Tử Hạo mím môi: "Hừ, trẻ con."
Diệp Vân Linh: ".............." Bị một đứa bé 6 tuổi mắng là trẻ con thì là cảm giác gì?


Lúc cô nhìn thấy lỗ tai đỏ ửng của Lục Tử Hạo, khoé miệng khẽ nhếch lên, hoá ra tên nhóc này cũng biết ngại ngùng cơ đấy.


Lục Ngữ Nịnh lại nói tiếp: "Còn có mấy con tôm kia là của ba gắp."

Diệp Vân Linh ngẩng đầu lên nhìn người đối diện, thẳng thắn: "Cảm ơn anh."


Lục Mặc đẩy đĩa tôm vừa mới lặng lẽ bóc vỏ sang cho cô, nói: "Không có gì."



Diệp Vân Linh nhìn mấy con tôm đã được lột sạch trước mặt, miệng suýt nữa cong đến tận mang tai: "Cảm ơn."
Vừa rồi cô còn thắc mắc sao Lục Mặc bỗng nhiên lại thích ăn tôm thế, thấy anh bóc gần hết cả đĩa tôm, Diệp Vân Linh cũng ngại bảo anh chừa lại chút, không ngờ hoá ra là bóc cho cô.

Vui vẻ.

Lục Ngữ Nịnh tò mò hỏi: "Dì Vân, dì không xoa đầu ba ạ?"
Diệp Vân Linh cười nói: "Cháu quản cũng nhiều quá nhỉ."
Lục Ngữ Nịnh: "Cháu với anh trai gắp đồ ăn cho dì, dì đều xoa đầu. Vậy tại sao ba gắp, dì lại không xoa đầu ba?"


Diệp Vân Linh trả lời: "Vì ba cháu là người lớn. Sao có thể giống nhau?"
Lục Mặc hỏi: "Chỗ nào không giống nhau?"
Diệp Vân Linh trừng mắt lườm anh một cái, nói: "Đừng quấy rối."

Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng xong Diệp Vân Linh định đến bệnh viện xem tình hình Hà Hồng Hoa thế nào.
Lục Mặc biết được, hỏi cô: "Có cần tôi đi cùng em không?"
Diệp Vân Linh từ chối: "Không cần đâu. Sang bên đó không chừng sẽ gặp Diệp Vi Vi. Chiến trường của phụ nữ, anh cũng không tiện xen vào."

Lục Mặc cũng không khăng khăng nữa, nhưng vẫn dặn dò thêm một câu: "Em nhớ phải cẩn thận. Diệp Vi Vi bây giờ có lẽ hơi mất trí rồi, chuyện gì cũng dám làm. Tí nữa tôi bảo A Bân đi cùng với em nhé."


Diệp Vân Linh cười nói: "Không cần đâu. A Bân còn chưa chắc đánh thắng được tôi đâu."

Lục Mặc: "Em nói cũng đúng. Xem ra một người không đủ. Thêm A Võ nữa đi."

Diệp Vân Linh: “.........." Ý của cô là như vậy sao?
Thôi, quên đi, không nói nữa, nếu còn tiếp tục chỉ sợ anh lại muốn phái thêm 18 vệ sĩ theo cùng.

Lúc Diệp Vân Linh mang theo hai người A Bân và A Võ đến bệnh viện, Hà Xuân Hoa còn đang trong phòng mổ, phẫu thuật liên tục suốt 5 tiếng mà vẫn chưa ra thì có thể thấy tình hình nguy hiểm đến mức nào.

Diệp Vi Vi đứng trước cửa phòng phẫu thuật, vẻ mặt đau khổ bi thương, thỉnh thoảng lại lau nước mắt, đôi mắt sưng đỏ lên vì khóc. Bất kỳ ai trong bệnh viện nhìn thấy cũng phải khen một tiếng đúng là cô con gái ngoan.

Nếu không phải Diệp Vân Linh đã sớm biết bộ mặt thật của cô ta, khéo có khi cũng bị vẻ ngoài của cô ta lừa rồi.
Diệp Vi Vi vừa thấy Diệp Vân Linh đến, tỏ ra khó chịu: "Tại sao cô lại tới đây?"

Diệp Vân Linh: "Nghe nói mẹ cô bị tai nạn phải phẫu thuật. Dù sao bà ta cũng đã từng nuôi tôi một thời gian, tôi cũng nên đến thăm."
Diệp Vi Vi không khách khí nói thẳng: "Đừng có giả vờ mèo khóc chuột. Trước đó không phải cô cực lực đòi phủi sạch quan hệ sao?"

Diệp Vân Linh: "Những chuyện bà ta làm trước đó, tôi không phủi sạch quan hệ mới gọi là lạ đấy. Hôm nay tới đây cũng chỉ muốn biết có thể cứu được hay không, tới nhìn một cái."

Bạn cần đăng nhập để bình luận