Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 344: Lưới Trời Tuy Thưa Mà Khó Thoát


Ít nhất cho đến bây giờ, Chu Đan Đan đã nhận được yêu cầu thứ ba muốn mời Diệp Vi Vi ký hợp đồng làm người đại diện.

Diệp Vi Vi trên mặt lộ ra mỉm cười, giọng nói lại cố ý tỏ ra không có tinh thần.
Chu Đan Đan thấy vậy hơi đau lòng: "Vi Vi, em cũng đừng quá đau buồn, con người vẫn phải hướng về phía trước. Mẹ em bây giờ cũng chỉ còn lại một người thân là em thôi, em phải tự chăm sóc bản thân thật tốt."

Diệp Vi Vi trả lời hai câu cho có lệ rồi ngắt máy.
Sau đó cô ta trang điểm qua loa một chút rồi tới bệnh viện.
Phản hồi của ngày hôm qua rất tốt nên Diệp Vi Vi định hôm nay lại làm thêm một đợt nữa, kéo dài hiệu quả.


Vừa bước vào phòng bệnh, cô ta đã thấy một người không ngờ tới.

Diệp Vân Linh ngồi trên ghế, nhìn người vừa khoan thai tới muộn, nói:

"Tấm gương cô con gái hiếu thảo vừa mới được dựng lên mà hôm nay lại vào bệnh viện muộn thế, có vẻ không thích hợp lắm nhỉ? Cô không sợ bị lật xe à?"

Diệp Vi Vi vẻ mặt không vui: “Diệp Vân Linh, cô lại tới đây làm gì? Mẹ tôi cần được nghỉ ngơi, cô đi ra ngoài đi."
Diệp Vân Linh vuốt mấy sợi tóc trên trán, nói: “To tiếng thế không sợ quấy rầy mẹ nghỉ ngơi, không sợ bên ngoài có phóng viên mai phục à?"
Diệp Vi Vi cũng sợ làm cho các y tá và bác sĩ chú ý, cắn răng thấp giọng nói: “Nơi này không chào đón cô, nếu cô còn tiếp tục ở lại thì tôi sẽ báo cảnh sát.”



Diệp Vân Linh ngước mắt lên, đôi mắt hoa đào xinh đẹp hơi híp lại, đáy mắt mang theo vài phần lạnh lẽo: “Báo cảnh sát đi, đúng lúc để cảnh sát tới điều tra cô luôn. Xem cô con gái hiếu thảo này đã mưu hại cha mẹ mình như thế nào.”

Diệp Vi Vi siết chặt tay, trong mắt chợt lóe lên một tia hoảng loạn, nói: "Cô đang nói bậy bạ gì thế?"


Diệp Vân Linh tiến lên hai bước: “Giữa trưa ngày hôm qua, Diệp Xương Thịnh có ăn một món là gà hầm nấm. Cô đã lén lút đổi nấm trong đó thành nấm độc có hình dạng bề ngoài tương tự, khiến ông ta sau khi ăn trưa xong, lái xe ra ngoài thì gặp ảo giác, xảy ra tai nạn xe cộ. Cảnh sát không khám nghiệm tử thi, hơn nữa đúng là ông ta có uống rượu thật, nên bọn họ nghĩ nguyên nhân tai nạn là do ông ta say xỉn lái xe.”

Diệp Vi Vi nói: “Tôi không hiểu cô đang nói cái gì? Cô có thể không thích tôi, nhưng cô không thể bôi nhọ tôi như vậy, cẩn thận tôi kiện cô ra toà.”


Diệp Vân Linh: “Nghe không hiểu cũng chẳng sao, biết chữ là được.”

Nói xong từ trong túi xách lấy ra một phần văn kiện đưa cho cô ta: “Những chữ trên này đọc hiểu chứ?”


Lúc Diệp Vi Vi nhìn thấy phía trên ghi là báo cáo khám nghiệm tử thi thì mặt đầy khiếp sợ: “Không thể nào, cha tôi hôm qua đã hoả táng rồi, cô lấy đâu ra xác nữa mà kiểm? Đừng tưởng tùy tiện làm giả hai tờ giấy ở đâu tới là có thể doạ được tôi, tôi không mắc lừa cô đâu.”

Diệp Vân Linh nói: “Cô có tận mắt nhìn thấy người ta hoả táng không? Cô không, đến cả tro cốt cô còn chưa đi nhận về, cho nên sao cô dám chắc chắn là đã hoả táng rồi chứ?"


Diệp Vi Vi hơi căng thẳng, đúng là cô ta chưa có thời gian đi xem, lúc ấy chỉ nghĩ sắp xếp hoả táng xong là yên tâm, như vậy thì không còn cách nào khám nghiệm tử thi được nữa.

Lúc đó Hà Xuân Hoa đang cấp cứu ở trong bệnh viện, cần có người nhà đi cùng để ký giấy tờ, Diệp Vi Vi vì để tròn vai một đứa con gái hiếu thảo nên cũng đi theo.


Chẳng lẽ thật sự vẫn chưa hoả táng? Sao có thể như vậy được? Đài hoả táng có thể làm ra chuyện như vậy sao?

Diệp Vân Linh tiếp tục: “Đương nhiên, giấy tờ thì cô có thể nghi ngờ tôi làm giả, nhưng video thì chắc chắn sẽ không lừa người được đúng không.”


Nói rồi Diệp Vân Linh lấy điện thoại di động trong túi ra, bấm vài cái, rất nhanh trên màn hình hiện lên một cái video.

Trong video, Diệp Vi Vi xuất hiện ở trong phòng bếp lúc bảo mẫu đang nấu ăn.

Diệp Vi Vi vừa nhìn thấy cái video này sắc mặt lập tức đại biến, sốt ruột đến mức duỗi tay ra muốn cướp lấy cái điện thoại di động kia.

Diệp Vân Linh né khỏi cô ta, tắt điện thoại đi rồi nói: “Sao, định hủy thi diệt tích à?”

Diệp Vi Vi cắn răng hỏi: "Cô lấy cái video này ở đâu ra ?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận