Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 318: Uy Hiếp


Diệp Vân Linh lại tiếp tục nói: "Cho là tôi thật sự không biết các cô nói xấu sau lưng tôi thế nào à?

Sáng nay lúc tôi và Thư Nhã lão sư đóng phim, ba người các cô đứng phía sau đám đông, nghĩ tôi không nghe ra giọng ai? Tôi trời sinh mắt tinh tai thính, các cô nói gì tôi đều nghe thấy hết."

Lữ Vệ Đông lúc này cũng vội vàng lên tiếng: "Buổi chiều tôi cũng nghe thấy bọn họ nói xấu Diệp Vân Linh lão sư. Bọn họ nói rất khó nghe, tôi cũng ngại không muốn nói lại."

Lục Uyển Kỳ lùi ra sau hai bước, sắc mặt tái nhọt: "Chúng tôi, chúng tôi chi là......"


Diệp Vân Linh lạnh lùng nhìn bọn họ, nói: "Các cô ở sau lưng nói xấu tôi, tôi đã coi như không nghe thấy gì rồi. Tôi cũng không muốn mới ngày đầu tiên vào đoàn đã làm to chuyện. Nhưng các cô lại còn nhảy nhót trước mặt tôi, chạy vào phòng nghỉ của tôi nói xấu tôi, bị người khác bắt gặp không thấy xấu hổ xin lỗi. Ngược lại còn định hắt nước bẩn, bôi xấu tôi. Nghĩ tôi dễ bắt nạt à?"

"Nếu các cô đã bảo tôi dựa vào 900 triệu mà vào đoàn, được, vậy hôm nay tôi sẽ ỷ thế hiếp người cho các cô xem." Diệp Vân Linh quay lại nhìn về phía Phí Đức Lượng phía sau, nói: "Đạo diễn Phí, tôi không muốn nhìn thấy ba người này trong đoàn làm phim nữa, được chứ?"
Phí Đức Lượng đồng ý luôn: "Được."

Nếu không biết chuyện trước đó thì thôi, bây giờ biết rồi, Phí Đức Lượng cũng không thích loại người trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu thế này.

Dù sao hôm nay mới bắt đầu quay ngày đầu tiên, bọn họ cũng mới chỉ diễn có mấy cảnh, giờ thay đổi người cũng không có gì khó khăn.

Mấy người Lục Uyển Kỳ liền nóng nảy, công ty vất vả lắm mới nhét được bọn họ vào phim này, hy vọng có thể lộ mặt trong phim điện ảnh của đạo diễn Phí, chuẩn bị cho con đường điện ảnh trong tương lai.
Lúc này mới bắt đầu quay mà đã bị trả về, nhất định sẽ bị công ty trách móc, thậm chí có khi còn bị dừng hoạt động.

Lúc này ba người cuối cùng cũng đã biết sợ.

Lục Uyển Kỳ bật khóc ngay tại chỗ, nói: "Đừng, đừng đuổi chúng tôi ra khỏi đoàn." Nói rồi vội chạy tới trước mặt Diệp Vân Linh năn nỉ.


Giang Tư Văn cũng tiến lên cầu xin, mắt cũng đỏ hoe, cô ta thậm chí còn không dám tưởng tượng nếu để công ty biết tin mình bị đuổi thì sẽ phản ứng thế nào.

Diệp Vân Linh tránh đi bàn tay muốn lôi kéo mình của bọn họ, hoàn toàn không có tâm trạng xem trà xanh biểu diễn, ánh mắt sắc bén, nói: "Tôi ngoài biệt danh là 'Diệp chó điên' thì còn có một đặc điểm nữa, chính là lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo."

Đổng Thi Vũ vẫn luôn không nói gì, lúc này mới mở miệng: "Diệp lão sư, ngày đầu tiên khai máy đã đuổi chúng tôi ra khỏi đoàn, cô không sợ chúng tôi sẽ đem chuyện này nói ra ngoài sao? Bộ phim này cô còn có đánh cuộc với cộng đồng mạng đấy, nếu xuất hiện nhiều tin tức tiêu cực quá thì cũng sẽ ảnh hưởng đến lúc công chiếu. Chắc Diệp lão sư cũng không hi vọng nhìn thấy kết quả ấy đâu nhỉ?"


Diệp Vân Linh lạnh lùng nhìn đối phương, hỏi: "Thế cho nên?" Đúng là nhìn không ra, Đổng Thi Vũ nghe tên thì có vẻ hiền lành nhất, vẫn luôn im lặng không nói nhiều, ngược lại là người gánh chỉ số thông minh của cả đội, vừa mở miệng đã biết phải uy hiếp người khác thế nào.

Thấy Diệp Vân Linh không từ chối luôn, Đổng Thi Vũ còn tưởng mình uy hiếp có tác dụng, tiếp tục nói: "Cho nên chúng ta mỗi bên lùi một bước, ba người bọn tôi chân thành xin lỗi cô vì những chuyện đã xảy ra, cô cũng chấp nhận bỏ qua, chúng ta lại tiếp tục quay chung một đoàn. Bọn tôi cũng đảm bảo sẽ không lặp lại sai lầm tương tự trong tương lai."

Đổng Thi Vũ vừa dứt lời, hai người còn lại đều tỏ vẻ vui mừng, chắc là cảm thấy mình có thể tai qua nạn khỏi.


Diệp Vân Linh nhìn dáng vẻ tự tin nắm chắc kia của đối phương, hỏi: "Thế nếu tôi không đồng ý thì sao?"

Đổng Thi Vũ: "Nếu cô không đồng ý thì chúng tôi cũng chỉ còn cách đem chuyện lúc nãy đi kể lể, bóc phốt khắp nơi thôi."

Diệp Vân Linh: "Đây là đang uy hiếp tôi đấy à?"

Đổng Thi Vũ nói: "Chúng tôi cũng không muốn làm vậy đâu, hy vọng Diệp lão sư cũng đừng làm khó nhau."



Bạn cần đăng nhập để bình luận