Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 268: Phú Hào Số 6 Xuất Hiện


Lục Mặc nhặt đồ lên, cầm thứ này trong tay cảm thấy như bị bỏng, sững sờ nhìn Diệp Vân Linh, nhất thời không biết giải thích thế nào.

Diệp Vân Linh: "Anh…..”

Lục Mặc năm ngón tay siết chặt chiếc hộp, nói: "Nếu như tôi nói thứ này không phải do tôi bảo chú Đức bỏ vào thì em có tin không?"

Diệp Vân Linh gật đầu: "Tôi tin."

Lúc mới nhìn thấy hộp áo mưa này, đúng là cô cho rằng Lục Mặc có hứng thú với cô, muốn cô thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.

Cái này Diệp Vân Linh thật sự không biết phải trả lời thế nào, dù sao hiện tại cô vẫn là vợ của Lục Mặc.

Ăn của anh, uống của anh, dùng của anh, ở nhà của anh, nếu đối phương đưa ra yêu cầu này thì cũng hợp tình hợp lý.

Nhưng cô thật sự không muốn thực hiện nghĩa vụ về phương diện đó, muốn khuyên anh ra ngoài tìm người phụ nữ khác giải quyết nhu cầu sinh lý, nhưng lời này từ miệng một người vợ nói ra, cảm giác không ổn lắm.

May mà Lục Mặc nói không phải ý của anh.

Với tính cách của Lục Mặc, anh không thèm nói dối, lại nghĩ lại tính cách của chú Đức, cũng đúng là ông ấy có thể làm ra được việc này.

Lục Mặc vốn còn lo lắng Diệp Vân Linh hiểu nhầm hộp áo mưa là ý của anh, nhưng sau khi anh giải thích thấy Diệp Vân Linh dễ dàng tin ngay như vậy, trong lòng anh lại cảm thấy không quá thoải mái.

Nguyên nhân cụ thể là gì thì cũng không nói ra được.

Chỉ cảm thấy cô đối với anh có phải yên tâm quá mức rồi không?

Cất hộp áo mưa bỏ lại trong túi, cầm quần áo ngủ bước nhanh vào phòng tắm.

Một lúc sau anh đã đi ra.

Lúc ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy Diệp Vân Linh tay trái chống trên giường, nghiêng người về phía trước, tay phải lướt trên màn hình ipad: "Sao tốc độ chậm thế? Hay là tín hiệu mạng trong khách sạn chập chờn?"

"Đang tải tài liệu à? Wifi ở khách sạn nhiều người dùng chung, tải cái gì cũng sẽ chậm hơn. Hay là dùng lưu lượng di động [3G,4G] của tôi đi."
Diệp Vân Linh nhìn tiến độ đã đến 99%, nói: "Không cần đâu, sắp được rồi."

Cô vừa dứt lời thì tài liệu kia hoàn thành tải xuống, phát ra tiếng thông báo tít tít.

Diệp Vân Linh ngồi lại thoải mái hơn, nhấn vào mở tệp tin: "Để tôi nhìn xem nào, xem năm đó là ông lớn nào đã mua bộ trang sức ngọc lục bảo."

Tệp tin mở ra, đoạn đầu là giới thiệu về giá trị bộ trang sức ngọc lục bảo, Diệp Vân Linh trực tiếp lướt qua, kéo xuống phần dưới viết 14 năm trước người khách ngồi ở phòng riêng số 6 là........Lục Mặc.

Diệp Vân Linh chớp chớp mắt, còn tưởng mình gặp ảo giác, lại nhìn lại lần nữa, rồi lại quay sang nhìn người bên cạnh đang sắp xếp lại tây trang ngày mai mặc.


Đây là trùng hợp sao?

Không thể nào, cô nhớ Lục Mặc đã từng nói để tham gia vào hội đấu giá X kia không phải có tiền là được, còn phải là người nổi tiếng, có năng lực trong các lĩnh vực.
Khả năng để trong một hội đấu giá khắt khe như vậy có hai người trùng tên nhau, xác suất cực kỳ nhỏ.


Nhưng 14 năm trước, chẳng phải Lục Mặc mới 15 tuổi thôi sao?

Mới 15 tuổi đã tiêu một khoản kếch xù 600 triệu trong buổi đấu giá? Người có tiền đều chơi như vậy sao?

Nếu đổi thành người khác sẽ khó tránh khỏi giấu tài liệu đi, sau đó từ từ tìm hiểu tin tức. Nhưng Diệp Vân Linh lại không thích vòng vo như thế, người ta ngồi trước mặt hỏi thẳng không hơn à.

"Lục tiên sinh, có chuyện này tôi muốn hỏi anh." Diệp Vân Linh xoay ipad về phía Lục Mặc, trực tiếp hỏi: "14 năm trước, trong đêm hội đấu giá X, người mua bộ trang sức ngọc lục bảo giá trị 600 triệu là anh à?"

Lục Mặc quay đầu nhìn về phía Diệp Vân Linh, ánh mắt dừng trên màn hình ipad, trong mắt loé lên tia sáng mãnh liệt, sau đó hỏi: "Sao tự nhiên em lại hỏi cái này?"

Diệp Vân Linh nói: "14 năm trước, công ty của Diệp Xương Thịnh đứng trên bờ vực phá sản, nhưng không biết ông ta đột nhiên lấy từ đâu một bộ trang sức ngọc lục bảo, đem ra đấu giá được hơn 600 triệu nhân dân tệ. Số tiền thu được từ lần bán đấu giá đó đã giúp công ty ông ta vượt qua khủng hoảng, cũng xây dựng nền tảng tốt đẹp để sau này ông ta niêm yết công ty trên thị trường."


Lục Mặc hỏi: "Em hoài nghi bộ trang sức này của bọn họ có vấn đề gì sao?"

Diệp Vân Linh nói: "Trước khi Diệp Xương Thịnh mở công ty chỉ là một con ma cờ bạc bình thường, tiền vốn ông ta mở công ty là..... Quên đi, không nói về cái này. Tóm lại tôi chỉ muốn biết về lai lịch của bộ trang sức thôi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận