Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 441: Ôn Nhu Quyến Luyến



Lúc chia tay, ngay cả Diệp Vân Linh cũng cảm thấy có chút khó tin.

Nhớ tại những ngày đầu tham gia chương trình này, cô còn đang suy nghĩ làm thế nào để sống sót dưới hào quang của nữ chính, không ngờ trong quá trình ghi hình lại xảy ra nhiều chuyện ly kỳ khó quên như vậy.

Cũng trong chương trình này, cô đã gặp được những người bạn tốt.

Chương trình bùng nổ, dẫn tới địa vị và sự nổi tiếng của các khách mời cũng được nâng cao. Mọi người đều nhận được rất nhiều lời mời tham gia các game show thực tế và kịch bản phim, tương lai sẽ không dễ tụ tập lại với nhau như thế này nữa.
Hơn năm giờ chiều, Diệp Vân Linh cùng Lục Mặc và hai đứa bé lên máy bay trở về.
Hai đứa bé ngủ thiếp đi ngay sau khi lên máy bay.



Lúc đầu Diệp Vân Linh còn chơi game một lúc, nhưng lát sau buồn chán quá liền ngủ thiếp đi.

Lục Mặc nhờ tiếp viên hàng không mang đến ba cái . . . đắp cho hai đứa trẻ và Diệp Vân Linh.

Nhìn hai nhỏ một lớn đang ngủ say, Lục Mặc cảm thấy trái tim mình vô cùng thỏa mãn, nhân sinh thời khắc này đã được vẹn toàn.

Nhìn vào bụng Diệp Vân Linh, bàn tay thô ráp phủ lên bụng cô.
Nếu có một đứa bé mang dòng máu của cả anh và cô thì cuộc đời này sẽ không còn gì phải hối tiếc.
Thật ra Lục Mặc cũng không phải đặc biệt quá thích trẻ con, thậm chí anh từng nghĩ chỉ cần hai đứa nhỏ của anh trai là đủ rồi.
Nhưng sau khi có Diệp Vân Linh, anh bắt đầu mong chờ đứa bé của anh và cô sinh ra.
Con gái có thể sẽ cổ linh tinh quái giống mẹ, nếu là con trai thì anh sẽ dạy thằng bé cưỡi ngựa và đá bóng.

Nghĩ đến một ngày như thế, khóe miệng Lục Mặc không khỏi hơi cong lên.
Anh và Diệp Vân Linh kết hôn vội vàng nên chỉ có giấy chứng nhận, thậm chí ngay cả hôn lễ cũng chưa tổ chức.
Lục Mặc nghĩ, người khác có cái gì, bất kể là cầu hôn hay đám cưới, anh đều sẽ bổ sung hết cho cô.
Sau đó trong thời gian còn lại cả chuyến bay, anh bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị những chuyện này.

Diệp Vân Linh không hề hay biết gì về kế hoạch của Lục Mặc, cô tỉnh dậy sau khi máy bay hạ cánh.
Cảm giác như đã tỉnh, lại giống như chưa tỉnh hẳn, bước đi có chút lâng lâng.
Diệp Vân Linh mở miệng lẩm bẩm: “Không muốn động đậy chút nào.”
“Vậy em dựa vào anh ngủ thêm một lát đi.” Anh đỡ lấy cô, Diệp Vân Linh liền dứt khoát dựa vào người anh, phó mặc cả trọng lượng cơ thể lên Lục Mặc.

Lục Mặc nhìn người đang treo trên người mình, trong mắt hiện lên một tia yêu chiều.


Sau khi về tới nhà, Lục Mặc vốn định tới thư phòng xử lý một chút chuyện công việc.
Dù sao mấy ngày nay đi ghi hình chương trình cũng đã trì hoãn rất nhiều công việc, hơn nữa anh còn phải lên kế hoạch chuẩn bị cho hôn lễ.
Cho dù là đám cưới hay đi hưởng tuần trăng mật đều cần có thời gian, anh phải sắp xếp trước rất nhiều công việc.

Kết quả vừa đứng dậy đã bị một bàn tay níu lấy.
Diệp Vân Linh có chút mơ mơ màng màng mở miệng nói: “Đừng đi."
Lục Mặc đưa tay vỗ vỗ vào tay cô, đáp: "Anh không đi, anh chỉ sang phòng bên cạnh xử lý công việc chồng chất mấy ngày nay.”
Diệp Vân Linh vẫn lắc đầu nói: "Không được."

Lục Mặc: "Vậy anh chuyển giấy tờ sang phòng này ở cùng em, trông em ngủ được không?"

Diệp Vân Linh hơi dùng sức một chút, kéo Lục Mặc vào lòng mình, thanh âm còn có chút mê mang, mắt nhắm mắt mở nói: "Không được, ở lại với em đi."
Dáng vẻ nửa tỉnh nửa mê của Diệp Vân Linh rất quyến rũ, hơi thở ấm áp phả vào mặt anh, giống như một loại thuốc kích dục thượng hạng.
Dưới tình huống như vậy, làm sao Lục Mặc có thể chịu đựng được, còn quản công việc gì nữa, trời có sập thì cũng là chuyện của ngày mai.

Một tay chống lên giường, tay kia kéo cà vạt xuống, đầu hơi cúi xuống ngậm lấy đôi môi mềm mại của đối phương.
Diệp Vân Linh vốn còn định nói gì đó, kết quả nửa câu sau bị nuốt hết vào miệng lưỡi.
Mùi hương nhàn nhạt của đối phương xông vào trong khoang mũi của cô, hai người áp sát vào nhau, cảm nhận được hơi thở và nhiệt độ cơ thể của người kia.
Trọng lượng tăng lên, mặt giường lõm xuống.
Cảm giác thoải mái khiến Diệp Vân Linh khẽ nheo mắt lại, khóe mắt lấp lánh ánh nước.
Theo bản năng, muốn vươn tay nắm lấy thứ gì đó, nhưng lại bị bàn tay của đối phương bắt được.
Diệp Vân Linh cho tới bây giờ luôn là một người mạnh mẽ, ngay cả trong loại chuyện này, cô cũng phải mạnh mẽ. Mấy lần trước cô đều tranh giành vị trí với Lục Mặc, mãi cho đến khi bị giày vò không còn sức lực nữa thì mới chịu ngoan ngoãn lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận