Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 384: Xin Chị Đừng Làm Nũng Nữa


Diệp Vân Linh chen lấn trong đám đông, muốn đuổi theo đám người vừa đánh cược với cô.

Thua rồi muốn chạy, trên đời làm gì có chuyện dễ dàng như thế.

Đối với chuyện giữ hình tượng nghệ sĩ, Diệp Vân Linh hoàn toàn không thèm quan tâm.

Cũng may một tiếng hô kia của Diệp Vân Linh đã khiến không ít người chú ý, có mấy thanh niên đang đứng sẵn ở cửa, xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, nhiệt tình ngăn mấy người định chạy kia lại.

Đẩy bọn họ đi tới trước mặt Diệp Vân Linh.

Diệp Vân Linh trông như một tên du côn hay đi bắt nạt dân lành, vẻ mặt kiêu ngạo, khoanh tay trước ngực đi tới trước mặt ba người họ, hỏi: “Chồng tôi lợi hại lắm đúng không? Sáu cái phi tiêu cùng ghim vào một hồng tâm, tôi dám nói bây giờ, ngay tại đây không có ai có thể ném xuất sắc hơn anh ấy. Hơn nữa anh ấy còn tự nâng độ khó lên chỉ để tạo thành hình trái tim, lãng mạn chết mất.”


Nhiễm Văn Giai tức giận nói: "Muốn chém, muốn giết tuỳ cô. Không cần ở đây sỉ nhục tôi."

Đối với những fan hâm mộ Diệp Vi Vi như bọn họ, thần tượng của mình đang ngồi trong tù, Diệp Vân Linh lại ở chỗ này thể hiện tình cảm, show ân ái chẳng khác nào đang làm nhục bọn họ.

Diệp Vân Linh lại nói: "Thế này mà gọi là sỉ nhục? Sỉ nhục thực sự còn chưa bắt đầu đâu, đừng
quên cá cược của chúng ta."

Nhiễm Văn Giai trơ trẽn: "Nói cho cô biết, tôi sẽ không thực hiện lời hứa cá cược đâu. Tôi cứ không nói đấy, cô làm gì được tôi?"

“Chậc chậc chậc.” Diệp Vân Linh lắc đầu nói: “Quả nhiên thần tượng thế nào thì fan thế nấy. Đều không biết xấu hổ như nhau.”
Nhiễm Văn Giai nóng nảy, tức điên lên: “Cô không được mắng chị Vi Vi.”

Diệp Vân Linh đút một tay vào túi, dáng vẻ lười biếng nói: “Chỉ cần các cô thực hiện lời hứa thì tôi sẽ không mắng. Nếu không, ngày nào tôi cũng sẽ mắng, một ngày mắng 180 lần. Mấy người cũng biết là tôi đang ghi hình chương trình rồi đấy, bây giờ lưu lượng truy cập của show này rất cao, khéo lại chuẩn lên hot search tiếp đây này.”


“Tôi mà lên hot search thì cũng chẳng sao, chỉ sợ các cư dân mạng lại thêm một lần nữa được diện kiến tố chất của fan hâm mộ nhà Diệp Vi Vi, ôi, cô nói xem không biết bọn họ có mắng chị Vi Vi nhà các cô không nhỉ?”

Nhiễm Văn Giai bị những lời này làm cho tức phát khóc, đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào: “Cô bắt nạt người khác.”

Diệp Vân Linh nói: “Ơ, rõ ràng là các cô khiêu khích tôi trước mà, sao lại thành tôi bắt nạt người khác là thế nào.” Đúng lúc này Lục Mặc đi tới bên cạnh cô, Diệp Vân Linh giả bộ đau lòng nhào vào lòng anh, than thở: “Chồng ơi, chồng xem bọn họ ức hiếp em này.”
[Má ơi tôi bị cái dáng vẻ làm bộ làm tịch này của Diệp Vân Linh làm cho cười chết rồi =]]]]]]]

[Chị Vân Linh ơi, chị nghe em nói này, chị không phù hợp đi trên con đường yếu đuối làm nũng thế này đâu ha ha ha ha ha]
[Diệp Vân Linh có hợp làm nũng không thì tôi không biết nhưng tôi thấy Lục tổng hình như lại rất ăn cái dạng này hô hô.]

[Chuẩn, mọi người nhìn ánh mắt của Lục tổng dành cho Diệp Vân Linh kìa, đúng kiểu ánh mắt của kẻ si tình.]
[Diệp Vân Linh quá đáng thật đấy, thấy mình có lý nên không chịu buông tha người. Bọn họ mới hơn ngoài hai mươi tuổi cả chứ mấy, có cần phải hung hăng vậy không?]

[Khiếp, lầu trên tiêu chuẩn kép vcd. Diệp Vân Linh năm nay cũng mới 22. Mấy người kia khéo còn lớn tuổi hơn cả Diệp Vân Linh, sao lại phải tha cho bọn họ?]
[Chuẩn, nếu hôm nay người thua là Lục tổng, bọn họ bỏ qua cho Diệp Vân Linh chắc? No, never, không bao giờ luôn. Cho nên đừng có phán xét người khác mà tiêu chuẩn kép như thế.]



Nhiễm Văn Giai và hai người bạn của cô ta suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn không dám thách thức Diệp Vân Linh, vì con người này nói được thì thật sự sẽ làm được.
Chị Vi Vi đã đáng thương lắm rồi, không thể vì ba người bọn họ mà bị mắng thêm được nữa.

Cuối cùng ba người Nhiễm Văn Giai tâm bất cam tình bất nguyện đi tới chỗ người phụ trách khu trò chơi hỏi mượn bộ đồ để thay.
Ở nơi này thời tiết nóng nực, bọn họ chỉ mặc một bộ trên người. Người phụ trách cũng rất tri kỉ mà đưa cho bọn họ mượn ba bộ đồng phục công nhân.
Ba người mặc quần áo lao động bước ra với vẻ mặt ủ rủ, chán nản như chết cha chết mẹ.
Trong lúc bọn họ đang buồn bã thê lương, Diệp Vân Linh lại còn nhiệt tình lấy mấy cái ghim cài áo trong túi ra, ghim lên áo bọn họ.


Bạn cần đăng nhập để bình luận