Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 177: Bắt Đầu Ghi Hình Tập 3


Lục Mặc mở tủ quần áo bên cạnh ra, phát hiện trong này chỉ toàn quân áo của mình, ngoài ra không còn gì khác.
Anh lấy một bộ đồ ngủ màu đen sạch sẽ, ném cho Diệp Vân Linh nói: "Mặc cái này vào kẻo cảm lạnh."

Diệp Vân Linh cầm lấy bộ đồ ngủ, cũng không khách khí : "Được." Đi ngủ không có cách nào quấn khăn tắm, mặc đồ ngủ nam vẫn tốt hơn nhiều so với ngủ khoả thân.

Lục Mặc thấy người đã đi vào phòng tắm, thở ra một hơi thật dài.

Kết quả chưa được bao lâu, thanh âm Diệp Vân Linh lại vang lên: "Lục Mặc, tôi không có quần lót để thay."
Lục Mặc: "...Để tôi bảo người làm đi mua."

Diệp Vân Linh: 'Thôi quên đi, vậy thì lâu lắm. Tôi giặt sạch rồi dùng máy sấy tóc sấy khô cũng được. Máy sấy để ở chỗ nào thế?"
Lục Mặc trả lời: "Ngăn kéo thứ hai dưới bồn rửa tay."
Diệp Vân Linh: "Ok."

Chẳng bao lâu sau, tiếng máy sấy tóc đã vang lên trong phòng tắm.

Ngồi trên sofa, Lục Mặc vô có cảm thấy có chút mất kiên nhẫn, cầm quyển sách bên cạnh lên đọc, ngày thường khả năng tập trung của anh luôn rất mạnh, lần này có làm thể nào cũng không thể chuyên chú vào nội dung trong sách.
Nghĩ đến máy sấy tóc đang thổi cái gì, Lục Mặc không hiểu sao bỗng dưng cảm thấy hơi khát, cầm lấy chai nước khoáng trên bàn, mở ra uống một nửa.

Hai mươi phút sau, Diệp Vân Linh mặc bộ đồ ngủ màu đen bước ra.

Áo ngủ của Lục Mặc lớn hơn một số so với cô, mặc trên người có chút lỏng lẻo, hai ống tay áo hơi dài.

Vừa đi cô vừa phải nhấc ống quần lên, để không dẫm lên ống quần, cô lúc thì nhấc chân trái, lúc thì lại nhấc chân phải.
Nhìn thấy Lục Mặc đứng ở phía trước, cô nói: "Tôi xong rồi. Anh đi tắm đi."


Lục Mặc gật đầu, đứng dậy cởi áo vest, lộ ra thân hình cường tráng, một tay cởi bỏ cà vạt ở cổ áo, yết hầu gợi cảm hơi lăn lộn một chút.
Lục Mặc tới trước tủ quần áo, cũng chọn một bộ đồ ngủ màu đen rồi đi vào phòng tắm.

Lúc anh nhìn đến chiếc máy sấy tóc đang đặt ở một bên kia, đôi mắt sâu thẳm có vài phần lãnh đạm chợt hiện lên một tia cảm xúc không dễ nhận ra.
Duỗi tay cầm lấy máy sấy thả vào lại chỗ cũ trong ngăn kéo.

Lục Mặc tắm rất nhanh.

Lúc anh đi ra đã thấy Diệp Vân Linh nằm trên sofa ngủ rồi.

Trên người cô mặc bộ đồ ngủ màu đen của anh, ống quần rất dài che xuống tận nửa bàn chân, lộ ra những ngón chân phấn nộn, mượt mà.
Cũng không biết đang mơ thấy cái gì mà đầu ngón chân kia còn cuốn cuốn lại.

Có chút đáng yêu.

Diệp Vân Linh ngồi trên xe đi tới địa điểm ghi hình, hồi tưởng lại buổi sáng ngày hôm đó thức dậy,
phát hiện mình đáng lẽ phải đang ngủ trên ghế sofa lại không biết bằng cách nào đã leo lên giường.
Lúc tỉnh lại thì không thấy Lục Mặc đâu nữa, nghe nói anh đã đi công tác từ sáng sớm.
Ôi, cái người đàn ông vừa có tiền lại còn không về nhà này, thật tốt quá đi mất.
Địa điểm ghi hình lần này là ở thành phố S.
Thành phố S là một thành phố duyên hải nằm ven biển, thời tiết quanh năm đều giống như mùa xuân, nên mỗi năm cứ đến mùa hè và mùa đông là sẽ vào mùa du lịch cao điểm nơi đây.
Hiện giờ đang là kỳ nghỉ hè, du khách lại kéo nhau đến thành phố S du lịch.

Vừa lên xe, ba bạn nhỏ Lục Ngữ Nịnh, Hứa Nặc và Trương Duyệt Hân đã nắm tay nhau thắm thiết không rời.

Đã mấy ngày không gặp, bọn trẻ đều rất háo hức, tíu tít thảo luận với nhau xem lúc ra biển sẽ nhặt
bao nhiêu vỏ sò, bao nhiêu con rùa nhỏ.

Tiểu Lục tổng yên tĩnh ngồi một bên chơi rubik, cùng với ba đứa nhóc đằng kia tạo thành hình ảnh đối lập.

[Đã mấy ngày không gặp rồi, mấy hôm nay không có phát sóng trực tiếp để xem cảm thấy cuộc
sống nhàm chán hắn.]
[Con traiii, mama tới xem con đây, mấy hôm không gặp, mama nhớ con muốn chết rồi.]

[Lần này bọn họ tới thành phố S à? Ánh nắng mặt trời ở thành phố S độc lắm đó.]

[Chuẩn, chuẩn. Tôi cũng mới tới đó chơi hai ngày, đến lúc về da đen thui luôn, đen như thổ dân châu Phi luôn á.]

[Mọi người hãy ghi nhớ giao diện trắng trẻo mềm mại của ngày hôm nay đi, tui đảm bảo ba ngày sau bọn họ sẽ đen như gấu cho coi.]

[Mấy người có nói quá không thế? Cứ bôi nhiều kem chống nắng, che chắn các kiểu còn không được à?]
[Ha ha ha ha ha ha lầu trên vừa nghe là biết chưa đi thành phố S bao giờ. Biển ở đó siêu đẹp, nhưng ánh nắng mặt trời cũng siêu độc. Hầu hết kem chống nắng cũng không đỡ nổi nắng ở đó, chỉ có thể bảo vệ được chút xíu thôi.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận