Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 314: Chắc Là Em Đang Hạnh Phúc Lắm Nhỉ


Quan trọng nhất là địa vị của Lữ Vệ Đông trong đoàn làm phim cũng khá cao, mấy vai phụ nho nhỏ như các cô căn bản không
dám đắc tội với ông ta.

Chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo.

Sau một buổi chiều tập luyện, cả lưng và eo đều mỏi nhừ.
Bên này vừa mới tập gần xong thì bên kia đạo diễn đã gọi bọn họ đi quay, căn bản không có thời gian để nghỉ ngơi.

Lúc tập luyện bị hành cho lên bờ xuống ruộng, mình mẩy đau nhức, dẫn đến lúc quay chính thức thể trạng kém, bọn họ liên tục mắc lỗi.

Phí Đức Lượng nhìn mấy người liên tục mắc sai lầm kia, sắc mặt hơi trầm xuống.

Hôm nay là ngày đầu tiên vào đoàn, bất kể là nam chính, nữ chính hay những người khác đều quay phim rất suôn sẻ. Phí Đức Lượng còn nghĩ ngày đầu tiên có thể kết thúc sớm.

Kết quả không hiểu ở đâu ra mấy kẻ ngu xuẩn này.

Đến lần thứ 7 NG, Phí Đức Lượng đã không thể nhịn nổi nữa, bắc loa chửi bới: "Mấy người chưa ăn cơm à? Chạy, là chạy có hiểu không? Lúc chạy thì nhảy qua cái ghế kia là được, tông cửa xông ra là được, sao mấy động tác đơn giản như thế cũng không làm được? Chân không có xương à?"


Đột nhiên chửi bới điên cuồng làm Diệp Vân Linh đang ngồi một bên nghỉ ngơi đọc kịch bản cũng phải giật mình.

Diệu Diệu thì thầm: "Thật ra đạo diễn Phí tính tình cũng không tốt lắm đâu, lúc quay phim nổi tiếng hung dữ. Em còn tưởng hôm nay mọi người đều thuận lợi, không ngờ ba người này lại đụng vào họng súng."



Diệp Vân Linh tuỳ ý liếc mắt nhìn thoáng qua, thấy không có gì hay ho lại tiếp tục đọc kịch bản.
Thư Nhã cầm một quả táo đi tới, đưa cho cô nói: "Học hành nghiêm túc quá nhỉ."

Diệp Vân Linh ngẩng đầu lên, nhận lấy quả táo: "Chị lấy táo này ở đâu ra thế?"
Cắn thử một miếng, còn rất ngọt.
"Đương nhiên là của chị mang đến rồi." Thư Nhã nói xong cúi người lại gần, nhìn kịch bản trong tay cô nói: "Nhìn em thế này chắc là có đoạn nào trong kịch bản không hiểu phải không?"

Diệp Vân Linh chỉ vào một tình tiết trong đó: "Chỗ này này, chị nói xem phải biểu cảm thế nào mới đúng?"
Thư Nhã xem xét kỹ hơn, sau đó bắt đầu giảng giải cho cô, hơn nữa còn dạy cô phải diễn thế nào để thể hiện tốt hơn cảm giác này.
Sau khi nói xong, Diệp Vân Linh cảm thấy những chỗ mình còn mù mờ trước đó, bây giờ đã rõ ràng hơn nhiều.

Thư Nhã vỗ ngực nói: "Có gì không hiểu thì cứ tới hỏi chị bất kỳ lúc nào. Nếu không ảnh hậu chị đây không có chỗ nào phát huy tác dụng."
"Em sẽ không khách sáo đâu." Diệp Vân Linh sau đó lại nghĩ tới cái gì, hỏi: "Chị Thư Nhã, trước đó em không nghe chị nói sẽ tham gia phim này. Có phải chị đặc biệt tới đây vì em không?"
Thư Nhã cắn một miếng táo, nói: "Một nửa là vậy. Một nửa còn lại là do kịch bản phim này đúng là rất hay, đạo diễn Phí cũng đã mời chị vào vai này rất nhiều lần, chị cũng không tiện bác bỏ mặt mũi của ông ấy. Với cả đúng là chị không yên tâm về em thật. Chị vốn muốn giới thiệu em đóng vai nữ phụ. Ai ngờ em lại biết cố gắng như thế, trực tiếp lên làm nữ chính luôn."

"Em bây giờ gần như là khiêu chiến với cả cộng đồng mạng, lập quân lệnh trạng. Dù sao chị cũng là người giới thiệu em đến đây, cũng không thể trơ mắt nhìn em thua cuộc. Nên chị xin nghỉ mấy ngày bên đoàn làm phim bên kia, sang đây làm khách mời mấy hôm."
Diệp Vân Linh dựa đầu vào vai Thư Nhã: "Nhã Nhã tỷ, chị tốt với em quá."
Thư Nhã búng vào trán cô một cái, nói: "Vai người mẹ này đất diễn không nhiều, chị nhiều lắm sẽ chỉ ở đây khoảng ba ngày thôi. Cho nên chị sẽ tranh thủ thời gian trong ba ngày này để truyền thụ cho em kinh nghiệm diễn xuất. Ngoài ra, mỗi ngày sau khi quay xong em nhớ đến phòng của chị, chị lại dạy thêm cho em."

Lúc chị ấy nói đến câu sau, nụ cười trên mặt của Diệp Vân Linh lập tức biến mất, nói: "Không, không cần phải vậy đâu?"
Người mẹ hiền Thư Nhã lập tức bật chế độ giáo viên nghiêm khắc: "Sao lại không cần? Em tự xem lại diễn xuất trước đây của em đi, đừng tưởng hôm nay diễn mấy cảnh được đạo diễn khen là đã tưởng mình giỏi. Em còn phải cố gắng rất nhiều. Để bộ phim này sau khi công chiếu không làm thất vọng người xem, em phải đi theo chị học tập. Mà em cũng biết đủ đi, có biết người khác muốn nhờ chị chỉ dẫn, lấy thân phận của chị, học phí một buổi đều từ 10 vạn trở lên đấy. Bây giờ chị dạy hết kinh nghiệm tâm huyết bao nhiêu năm qua cho em miễn phí, chắc là em đang hạnh phúc lắm nhỉ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận