Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 136: Nhớ Ăn Không Nhớ Đánh


Diệp Vân Linh con ngươi kịch liệt chớp động hai cái.
Cô vẫn luôn rõ ràng hai vợ chồng Hà Hồng Hoa dám kiêu ngạo lợi dụng nguyên chủ như vậy,
nhất định là trong tay bọn họ còn nắm giữ nhược điểm gì đó của nguyên chủ.
Vốn cho rằng là một tài loại liệu đen gì đó có thể khiến cho nguyên chủ thân bại danh liệt.
Nhưng không ngờ bọn họ lại dùng tới thủ đoạn ghê tởm như vậy.
Trước đây Diệp Vân Linh vẫn luôn kỳ quái ai cho bọn họ tự tin để chạy đến nhà cô, nói ra những
lời như thế.
Bây giờ cuối cùng cũng đã hiểu.
Lấy tính tình yếu đuối nhát gan trước kia của nguyên chủ, còn có cái nhược điểm này nữa, khó
trách có thể đè ép nguyên chủ đến gắt gao.

Ngay cả chú Đức đứng phía sau Diệp Vân Linh, lúc nghe thấy những lời này, sắc mặt cũng âm trầm như đáy nồi.
Thấy Diệp Vân Linh còn sững sờ ở đó không nói năng gì, Hà Hồng Hoa cho rằng lời đe doạ của mình có hiệu quả, lập tức cả người trở nên ngông cuồng: "Vốn tao cũng không định lấy cái này ra để uy hiếp mày đâu, đều tại mày ép tao thôi."
Vẫn luôn im lặng nãy giờ, Diệp Xương Thịnh mở miệng nói: "Vân Linh, chuyện lần trước con làm thật sự khiến chúng ta quá thất vọng rồi. Chúng ta vất vả khổ cực nuôi lớn con, con lại báo đáp chúng ta như vậy?"


Diệp Vi Vi lúc này lại khuyên nhủ: "Cha mẹ, đừng như vậy, con tin Diệp Vân Linh lần trước cũng chỉ phạm phải hồ đồ thôi."
Diệp Vân Linh bị cái dáng vẻ này của Diệp Vi Vi chọc cho giận quá hoá cười.

Không biết có phải do hào quang của nữ chính trước đây đã cho cô ta ảo giác rằng dù cô ta có làm cái gì đi nữa thì cũng đều sẽ không xảy ra chuyện gì?
Diệp Vân Linh quay lại nhìn chú Đức phía sau, hỏi: "Đều ghi lại cả rồi chứ?"


Chú Đức từ túi áo khoác tây trang lấy ra một cái di động, nhìn sắc mặt âm u của người nhà họ Diệp, trả lời Diệp Vân Linh: "Tất cả đều đã được ghi lại, cực kỳ rõ ràng."
Diệp Vân Linh xác nhận không có vấn đề gì, gật đầu.
Xoay người lại, bất ngờ vung một tát vào mặt Hà Hồng Hoa, người nãy giờ vẫn luôn dương dương đắc ý ở đó.


Hà Hồng Hoa ôm mặt, không thể tin Diệp Vân Linh vẫn dám đánh bà ta.

Cảm giác nóng rát, đau đớn nói cho bà ta biết đây không phải ảo giác, lập tức điên tiết xông lên: "Diệp Vân Linh, tao phải liều mạng với mày."
Ai ngờ người còn chưa kịp vọt tới, Diệp Vân Linh lại thẳng tay cho bà ta thêm một tát nữa đập luôn mặt vào tường: "Bà còn chưa đủ tư cách để đấu với tôi đâu."

Diệp Vân Linh xoay xoay cổ tay, nhìn về phía Diệp Xương Thịnh nói: "Một nhà ba người các người, thật làm cho tôi ghê tởm đến mức buồn nôn. Nhìn vết thương trên mặt hai người cũng sắp lành cả rồi, hẳn là đã quên mất đau đớn trước kia, thôi thì để lần này tôi bổ sung thêm một chút."
Hà Hồng Hoa bị đánh đến ngu người, bà ta không dám tin ngay tại nhà bà ta mà Diệp Vân Linh cũng dám ra tay đánh mình, thậm chí là sau khi đã nói ra chuyện di vật của cha mẹ cô.

Diệp Xương Thịnh thấy thế, nhớ tới ký ức bị đè ra đất đánh đập dã man, theo bản năng muốn tông cửa chạy ra ngoài, vừa chạy vừa la hét: "Mau tới đây, giúp tôi ngăn nó lại, Diệp Vân Linh điên rồi, nó điên thật rồi."


Chú Đức nói thẳng: "Mọi người đứng yên tại chỗ, sau chuyện ngày hôm nay qua đi có thể tới nhà họ Lục làm việc, tiền lương tăng gấp ba."

Hà Hồng Hoa tức giận: "Đừng quên là ai trả lương cho các người, đều đã ký hợp đồng cả rồi."
Chú Đức lại nói: "Trong hợp đồng có tiền vi phạm hợp đồng, Lục gia sẽ trả hết. Hơn nữa phát thêm nửa năm tiền lương coi như bồi thường thiệt hại về tinh thần."


Vốn còn có một số người muốn tiến lên hỗ trợ ngăn cản, vừa nghe chú Đức nói xong, bọn họ lập tức rút chân về.
Người chết vì tiền, chim chết vì mồi.
Huống chi bình thường Hà Hồng Hoa đối xử với những người làm này cũng chẳng ra sao, tâm trạng không vui liền mắng chửi, trút giận lên người bọn họ.

Bây giờ nhìn thấy bà ta bị đánh, trong lòng mọi người thật ra còn có chút vui mừng.

Diệp Vân Linh vốn hôm nay tới đây chỉ định khách sáo nói chuyện, không ngờ lại biết thêm chuyện bọn họ đã làm, tức khắc không thể nhịn xuống nữa.


Bạn cần đăng nhập để bình luận