Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 125: Bổn Cung Cảm Thấy Có Lý


Cảm xúc tức giận đều được cô ta thể hiện hết lên trên mặt, nhưng giọng điệu nói chuyện lại không
phải kiểu quát mắng, mà ngược lại giống như là bị Diệp Vân Linh bắt nạt đến mức này.
Diệp Vi Vi hiểu rất rõ, với giọng điệu cảm xúc này kết hợp với biểu cảm trên khuôn mặt cô ta,
chẳng sợ khán giả có thấy cô ta tức giận thì cũng chỉ nghĩ là do cô ta bị Diệp Vân Linh ép bức.
Suy đoán của Diệp Vi Vi không sai, dư luận trên mạng đúng như những gì cô ta tính toán.
[Diệp Vân Linh rất giống người yêu cũ của tôi, cứ dây dưa không dứt, mãi không chịu buông tha.
Không phải vì thấy nữ thần Vi Vi của chúng ta hiền lành, dễ bắt nạt sao?]
[Vi Vi quá lương thiện, luôn bị Diệp Vân Linh ức hiếp.]
[Bản thân chị ấy cũng có nhiệm vụ nhưng vẫn muốn giúp ảnh hậu Thư Nhã hoàn thành nhiệm vụ
trước, cho dù chính mình bắt cá cũng không giỏi. Đã như vậy rồi mà Diệp Vân Linh còn muốn bắt
nạt chị ấy, thật không biết xấu hối.]
[Bắt cá không khó? Được cái bốc phét thì không ai bằng, nói không khó thì cũng bắt thử một con
lên xem nào.]
[Diệp Vân Linh cũng chỉ giỏi chém gió thôi.]
[Bắt cá nhìn thế thôi chứ thật ra khó lắm đấy, tôi từng thử bắt rồi. Bọn cá dưới nước thông minh lắm, bơi nhanh cực. Có khi vất vả mãi bắt được thì chúng nó vẫn có thể chạy thoát.]

Chỉ thấy giây tiếp theo, Diệp Vân Linh đứng tại chỗ, liếc mắt nhìn xung quanh.

Sau đó tay trái bắt một cái, tay phải vớt một cái, dáng vẻ cực kỳ tuỳ ý, giống như là chỉ tuỳ tiện mò xuống nước thử xem sao.


Thế mà vừa mới đưa tay lên khỏi mặt nước, mỗi bên đã có thêm một con cá nặng chừng 2-3 cân.
Diệp Vân Linh giơ 2 con cá vẫn còn tung tăng nhảy nhót kia ra trước mặt, vẻ mặt nghiêm túc: "Cũng dễ bắt mà."

Diệp Vi Vi: ".........."
Mọi người: ".........."

Lúc đầu mọi người còn cho rằng Diệp Vân Linh là do ăn may nên mới bắt được hai con cá kia, sau đó bọn họ mới biết được thì ra bắt cá cũng thuộc về vấn đề thiên phú.

Diệp Vân Linh ở đó không ngừng biểu diễn khả năng bắt cá bằng hai tay, cứ tay trái một vớt, tay phải một vớt, thế là lại thêm hai con cá chui vào tay cô.

Lần nào cũng cứ nhẹ nhàng như thế.

Thậm chí cô còn vừa ngâm nga ca hát vừa nhẹ nhàng mà bắt cá.

Chưa được một lúc mà sọt của cô đã đầy, Diệp Vân Linh trực tiếp bê cái sọt cá kia đổ vào sọt của Thư Nhã, nói: "Nhã Nhã tỷ, chị mang chỗ cá này lên bờ đổ vào thùng trước đi."

"Oke." - Nếu là một người phải khó khăn mới bắt được cá, Thư Nhã quả thực sẽ rất xấu hổ khi lợi dụng thành quả của người đó, còn như Diệp Vân Linh tay trái bắt một con tay phải bắt một con, nhẹ nhàng như thế thì ngu gì mà không tranh thủ, lập tức bê sọt cá lên bờ. Đi được nửa đường đột nhiên nhớ ra, nói: "Chị đã bảo em đừng dùng loạn điệp từ nữa, nghe buồn nôn lắm."

"Vâng, Nhã Nhã tỷ." - Diệp Vân Linh lại tìm một vị trí mới đứng bất động, đợi cá đến lại bắt đầu trục vớt một phen. Sau khi bắt thêm được hai con, cô nói với Thư Nhã vừa mới lên bờ: "Nhã Nhã tỷ, trên bờ cần người tiếp ứng, chị lát nữa cứ đứng ở trên đấy giúp em đổ cá đi."


Thư Nhã nghe xong, cũng bất đắc dĩ mà lắc đầu.

Rõ ràng là lo lắng cho chị ấy xuống nước thì đầu gối sẽ lại đau, nhưng lại dùng phương thức biểu đạt uyển chuyển như vậy.

Diệp Vân Linh từ trước tới nay vẫn luôn dịu dàng tinh tế như thế, cho dù có giúp đỡ người khác thì cô cũng phải chọn phương thức nào mà không làm tổn thương lòng tự trọng của người ta.

Thấy vậy, Trương Thư Du lập tức thông minh mon men lại gần tiếp cận Diệp Vân Linh, nói: "Vân Linh, từ hôm nay trở đi chúng ta cũng kết bái kim lan* đi."


*Kết bái kim lan: kiểu như kết nghĩa chị em, dùng cho con gái với nhau. Giống như kết nghĩa vườn đào hay dùng cho đàn ông/con trai.
Diệp Vân Linh không chút khách khí mà vạch trần cô ấy: "Cô đánh cái bàn tính này, tôi nghe rõ lắm đấy nhé."

Trương Thư Du nói: "Đúng là không có gì qua nổi mắt cô. Tôi là tính như thế này, ao cá này lớn như vậy, tốc độ bắt cá của cô lại nhanh. Dù sao cô bắt xong cũng phải có người vận chuyển đưa lên bờ cho Thư Nhã tỷ. Tôi cảm thấy tôi chính là người gánh vác trách nhiệm nặng nề đó."

Công việc này chẳng dễ dàng tí nào, bùn trong ao cũng không dễ đi, nhưng còn tốt hơn việc đứng cả nửa ngày vẫn không bắt được con nào.


Diệp Vân Linh gật đầu: "Bổn cung cảm thấy có lý, ân chuẩn."
Trương Thư Du cười đáp: "Thần xin tuân chỉ, đa tạ hoàng hậu nương nương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận