Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 165 : Khó Hiểu


Vừa nói vừa cầm lấy bút trong ống đựng bút trên bàn lên, muốn ký tên vào.
Đầu bút vừa chạm vào trang giấy, tay Diệp Vân Linh đã bị đè lại.
Lục Mặc mím môi, giãy giụa một lúc, giống như hơi do dự sau đó mới mở miệng nói: "Rất xin lỗi,
tôi không nên hiểu lầm em."
Lần này đến lượt Diệp Vân Linh ngây ngẩn, dựa theo miêu tả về Lục Mặc trong tiểu thuyết, anh vô
cùng kiêu ngạo, thuộc kiểu người mà cho dù biết mình làm sai cũng sẽ không đi giải thích với
người khác.
Người có thể làm anh phải xin lỗi, không tồn tại.
Dù sao thân phận, địa vị, tài lực cũng bày ra ở đó, cho dù có lỗi thì cũng là lỗi của người khác.
Nhưng bây giờ, người đàn ông trước mặt này vậy mà lại vừa nói xin lỗi cô.
Hệ thống bay ra vội vàng khuyên bảo: [Chủ nhân à, hiện tại cô không thể ly hôn với Lục Mặc được,
hai người còn phải tiếp tục cốt truyện quan trọng phía sau nữa. Nếu giờ mà cô ly hôn thì rất có thể
Thiên Đạo sẽ bắt cô vì tội chủ mưu phá hoại cốt truyện, dẫn đến trực tiếp khống chế thân thể của
cô.]
Diệp Vân Linh ho nhẹ một cái, đứng thẳng người dậy, nói: "Nể tình anh chân thành tha thiết xin lỗi
như vậy, tôi đành tha thứ cho anh lần này."
Sau đó hỏi ngược lại: "Anh Lục, mà tại sao anh lại cho rằng tôi thích Tưởng Đình Sâm thế?"
Lục Mặc nhìn cô một cái: "Em.....không có gì, là tôi nhầm."
Nói xong, anh đoạt lại tờ đơn ly hôn tiên tay cô, ném thẳng vào thùng rác.
Nhìn Lục Mặc như vậy rõ ràng là còn giấu giếm gì đó, hơn nữa lúc anh hiểu nhầm cô thích Tưởng Đình Sâm, dường như cũng không có ghen tuông, càng nhiều hơn là cảm giác kiểu như tôi thành toàn cho bạn.

Nhưng cho dù Lục Mặc có không thích cô đi nữa, thì tốt xấu gì thì cô cũng là vợ của anh mà, tính chiếm hữu của đàn ông đâu?

Lại nghĩ đến lần trước sau khi buổi đấu giá kết thúc, Lục Mặc và Diệp Vi Vi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, ngồi cũng gần nhau, thông lệ thường thấy trong tiểu thuyết là tất cả nam phụ đều sẽ thích nữ chính..

Diệp Vân Linh theo bản năng hỏi: "Có phải anh thích Diệp Vi Vi không? Cho nên mới cố ý kiếm chuyện để ly hôn với tôi?"

Lục Mặc hiển nhiên cũng sửng sốt, đáp: "Không có."

Diệp Vân Linh chống một tay lên bàn, hỏi: "Thật sự không thích? Nếu anh thích cô ta, tôi cũng có thể thành toàn cho anh. Mặc dù tôi không thể cho anh được nhiều của hồi môn, nhưng tôi nhất định có thể làm một người vợ cũ tuyệt vời không bao giờ dây dưa."

Ngẫm nghĩ lại cảm thấy chuyện gì cũng nên để lại cho mình một đường lùi, nói: "Tất nhiên nếu người giàu có nhiều tiền như anh mà cảm thấy tôi biết điều, hiểu chuyện thành toàn cho anh như vậy, nên cho tôi thêm một ít tiền bồi thường trợ cấp gì đó thì càng tốt."


Lục Mặc sắc mặt âm trầm, mặc dù không nói năng gì nhưng Diệp Vân Linh vẫn nhạy cảm phát hiện ra anh đang rất không vui.
Diệp Vân Linh vội vàng giơ hai tay lên làm tư thế đầu hàng: "Thôi thôi, không cần anh cho phí trợ cấp nữa là được chứ gì."

Lục Mặc: "Tôi không thích cô ta."

Thanh âm nâng cao thêm hai phần, cặp mắt đen thâm thuý kia gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Vân Linh.

Diệp Vân Linh ngẩng đầu, cố nén cười, sau đó nói: "Tôi biết, tôi chỉ muốn để anh hiểu cảm giác bị người khác oan uổng là như thế nào thôi."

Ban đầu Diệp Vân Linh cũng nghĩ tới chuyện không biết liệu Lục Mặc có thích Diệp Vi Vi hay không, nhưng vừa hỏi xong thì cô đã lập tức phủ nhận khả năng này.


Nếu Lục Mặc thật sự thích Diệp Vi Vi thì trước đó đã không giúp cung cấp video cho Bạch Hoà để minh oan cho cô rồi.
Cái video kia một khi phát ra, Diệp Vi Vi lập tức sẽ bị toàn mạng cười nhạo.

Đạo lý đơn giản như vậy, Lục Mặc không thể không hiểu.

Diệp Vân Linh: "Chuyện video kia, cảm ơn anh."
Lục Mặc nói: "Em là vợ tôi, đây là việc tôi nên làm."

Diệp Vân Linh nhìn Lục Mặc, bằng trực giác của một người phụ nữ, cô có thể cảm giác được Lục Mặc không có tình cảm nam nữ đối với cô.

Mặc dù anh vẫn luôn bảo vệ cho cô trong suốt buổi đấu giá, nhưng đó chỉ là sự che chở cho người phụ nữ của mình, không có quan hệ với tình yêu nam nữ.

Không có tình cảm, vậy tại sao năm đó anh lại kết hôn với cô?

Trong một khoảnh khắc, Diệp Vân Linh rất muốn hỏi thẳng anh.

Nhưng nhìn dáng vẻ như hũ nút kia của Lục Mặc, có lẽ anh sẽ không nói ra.
Đừng hỏi..
Bạn cần đăng nhập để bình luận