Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 169 : Fan Cuồng Của Diệp Vi Vi Xuất Hiện


Lục Quốc Trí cao hứng nói: "Vẫn là Vân Linh biết hiếu thuận với cha mẹ, không giống như thằng con trai thối phí công nuôi nấng bao năm còn không có tâm bằng một nửa của Vân Linh."

Một tiếng cười từ bên cạnh truyền đến:
"Bác cả, Diệp Vân Linh chỉ là một diễn viên tuyến 18, lấy đâu ra tiền mà mua mấy thứ đồ cổ này chứ. Vừa nhìn đã biết là tiêu tiền của anh họ mua rồi. Cho nên đây là quà của anh họ mới đúng."

Diệp Vân Linh nhìn về phía người đang nói chuyện. Đó là một cậu thanh niên khoảng tầm 18, 19 tuổi, ăn mặc theo kiểu ông cụ non hoa hoè loè loẹt. Trực giác nói cho cô biết người này có địch ý với mình.

Nhưng đây là lần đầu tiên Diệp Vân Linh gặp cậu ta, nên cô không rõ địch ý của đối phương là từ đâu mà ra.

Lục Mặc mở miệng nói: "Anh với Vân Linh là vợ chồng. Tiền của anh thì cũng là tiền của cô ấy, cô ấy tặng lễ cũng chắc khác nào anh tặng, tuy hai mà một."

Diệp Vân Linh không quen biết người này, vậy có nghĩa là trong nguyên tác người này không có tiếp xúc gì với nguyên chủ.
Nhưng cậu thanh niên này lại có thể ngồi vào bàn tiệc chính.

Diệp Vân Linh nghiêng đầu, thấp giọng hỏi Lục Mặc: "Đây là ai thế?"
Lục Mặc trả lời: "Con trai út của chú, Lục Phong."

"Là cậu ta." Diệp Vân Linh vừa nghe thấy cái tên này, hai mắt liền sáng ngời, cả người đều hưng phấn hẳn lên, hoá ra đây chính là Lục Phong.
Fan tư sinh* duy nhất có tên trong tiểu thuyết của Diệp Vi Vi.


*Fan tư sinh: là những fan hâm mộ điên cuồng, cực đoan, chuyên bám đuôi và có những hành động gây hại tới thần tượng.

Khó trách cậu ta lại tỏ thái độ thù địch với cô như vậy, đây chính là fan não tàn hàng đầu của Diệp Vi Vi.

Nếu không phải do hoàn cảnh không thích hợp, Diệp Vân Linh rất muốn đứng dậy bắt tay với đối phương.

Dù sao đây cũng chính là kẻ đã nhiều lần quấy rầy Diệp Vi Vi đến mức cô ta không chịu nổi nữa phải đăng lời cảnh cáo lên Weibo, còn lái xe đuổi theo Diệp Vi Vi vào tận bệnh viện.

Lục Phong vừa nhìn thấy Diệp Vân Linh liền cảm thấy khó chịu, quyết tâm hôm nay phải nhục nhã Diệp Vân Linh một phen để báo thù cho chị Vi Vi.

Nhưng ánh mắt của Diệp Vân Linh nhìn cậu ta lúc này hình như còn rất hưng phấn, rất giống ánh mắt của mấy người thợ săn khi bắt gặp con mồi.

Diệp Vân Linh cố kìm nén nỗi xúc động muốn đứng dậy xin Wechat của Lục Phong, một giọng nói đang không ngừng thuyết phục cô trong đầu rằng thân là một phu nhân hào môn, cô không thể làm những việc lỗ mãng như vậy.
Kể cả có muốn xin thì cũng nên để tí nữa rồi lén xin sau.


Mọi người lần lượt đưa quà tặng cho gia chủ, giá trị của mỗi món quà đều ít nhất có 6 chữ số, thậm chí những món đắt tiền giá hàng triệu, hàng chục triệu cũng có.
Lục Quốc Trí khi nhận quà xong thì đều sẽ lịch sự, khách khí mấy câu, sau đó dặn quản gia cất đồ vào kho rồi ghi vào trong danh sách.

Lục Phong đại diện cho gia đình mình, lấy ra một miếng ngọc bội dài khoảng 5 centimet đưa cho Lục Quốc Trí, cười nói:


"Bác cả, miếng ngọc bình an này là do cháu và cha mẹ đích thân đi sang tận Myanmar từ trong mấy tấn ngọc thạch mới chọn ra được. Miếng ngọc này trong suốt, ôn nhuận, sờ lên xúc cảm tinh tế. Ở thời cổ đại, trước khi con cái trong nhà đi thi tú tài, cha mẹ thường sẽ đưa một miếng ngọc bình an để chúc phúc cho họ bình yên vô sự, gặp nhiều may mắn. Miếng ngọc bội này tuy nhìn không bắt mắt lắm nhưng nó là đại biểu cho tấm lòng của cả nhà chúng cháu, chúc bác cả sống lâu trăm tuổi, phúc như đông hải, thọ tỷ nam sơn.."


Một miếng ngọc bội giá mười mấy vạn tệ [ mười vạn =100.000 ] qua cái miệng thổi phồng của Lục Phong thì giống như biến thành một miếng ngọc triệu đô.

Lục Quốc Trí nhận quà, khen Lục Phong mấy câu: "Không tồi. Cháu đúng là có tâm. Nhưng nếu có thể chia bớt tâm tư này sang việc học hành thì bác cả sẽ càng vui vẻ hơn."

Lục Phong nghe vậy, thuận thế mở miệng nói: "Cháu cũng định như vậy đấy ạ. Học kỳ sau nhà trường yêu cầu sinh viên năm ba chúng cháu đi thực tập công tác. Cháu nghĩ tới công ty nhà người khác còn không bằng đến tập đoàn Lục thị nhà mình. Vậy nên không biết có thể nhờ anh họ sắp xếp một vị trí trong công ty cho cháu được không?"


Bạn cần đăng nhập để bình luận