Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 72: Lục Mặc


Tuy nói là phu nhân và tiên sinh trước đó vẫn luôn chia phòng ngủ, nhưng hiện giờ phu nhân muốn dọn về phòng ngủ chính, người làm như bọn họ cũng không thích hợp lên tiếng, nên vẫn luôn không nhắc nhở.
Vì thế mới xảy ra chuyện ngày hôm nay.
Buổi chiều Lục Mặc đáp máy bay trở về, sau đó trước tiên là lên công ty xử lý công việc, đến lúc về nhà vẫn luôn ngồi ngốc trong thư phòng làm việc.


Cố tình hôm nay Diệp Vân Linh cũng bận, tối muộn mới trở về, căn bản không biết chuyện Lục Mặc đã về nhà.


1 giờ sáng, Diệp Vân Linh xám xịt đi về phòng ngủ phụ.


Trước khi đi còn nói thầm hai câu: "Không phải nói anh ta quanh năm suốt tháng không về nhà sao? Sao mình mới trải qua cuộc sống thái thái hào môn được mấy ngày thì anh ta đã trở lại?"


Lục Mặc nhìn người phụ nữ ôm gối rời đi, trong miệng vẫn lẩm nha lẩm nhẩm kia, con ngươi trong cặp mắt như chim ưng hơi nheo nheo lại.
Người phụ nữ này thế mà không quấn lấy anh muốn ngủ lại phòng này.
Lúc nhìn thấy Diệp Vân Linh ngủ trên giường mình, Lục Mặc cũng không thấy kỳ quái, loại chuyện này trước đây cô cũng từng làm rồi, chỉ nghĩ cô lại dở lại chiêu cũ.
Không nghĩ tới hôm nay Diệp Vân Linh đột nhiên công kích anh, mà anh cũng đột nhiên không kịp phòng ngừa trúng chiêu.
Nghĩ đến đây, Lục Mặc lại cảm thấy giữa háng lại đau thêm mấy phần.
Chờ tới khi Diệp Vân Linh đi ra khỏi phòng, anh lập tức đóng cửa lại, sau đó lấy di động ra gọi ngay cho bác sĩ gia đình: "Anh bây giờ tới đây một chuyến. Tôi không được khoẻ lắm. Không phải cảm mạo, không phát sốt, là.... bị người ta đá một phát."


Lục Mặc đêm qua xảy ra chuyện, bận rộn tới tận rạng sáng mới ngủ, hôm sau dậy trễ hơn bình thường một chút.
Nguyên bản định sang nhà ăn bên kia dùng cơm, thuận tiện quan sát Diệp Vân Linh một chút vì sao lại đột nhiên thay đổi.


Lần trước Lục Tử Hạo gọi điện thoại cho anh, bảo anh hỗ trợ xử lý chuyện đánh nhau, Lục Mặc lúc đó đã sai người xử lý rồi.
Cũng thông qua quan hệ, mua lại toàn bộ đoạn phim ghi hình cảnh đánh nhau từ tổ tiết mục, bên chỗ thôn dân cũng kiểm tra hết một lần, đảm bảo tuyệt đối không xảy ra sai lầm.


Ngay từ đầu còn tưởng là do Diệp Vân Linh kiếm chuyện, đến lúc xem xong đoạn ghi hình Lục Mặc mới phát hiện ra đúng thật là không phải do Diệp Vân Linh gây sự.
Thậm chí cô còn là vì hai anh em Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh mới ra tay với đối phương.
Điều này làm Lục Mặc rất kinh ngạc, rốt cuộc thì trước kia Diệp Vân Linh chưa bao giờ thể hiện ra tình cảm yêu thích gì với hai đứa bé, ngay cả chuyện tham gia chương trình truyền hình thực tế lần này cũng đều dựa vào làm ầm ỹ, gây sự, áp chế.


Một người phụ nữ như vậy nói thay đổi là có thể thay đổi ngay?
Sau khi vừa đi vừa nghĩ, tới nhà ăn mới phát hiện không có ai.


Hỏi một người hầu mới biết được Diệp Vân Linh dùng bữa ở nhà ăn kia thì hơi kinh ngạc.
Lúc Lục Mặc bước vào thì thấy hai nhỏ một lớn đang cùng nhau ăn cơm. Diệp Vân Linh chỉ chuyên chọn thịt ăn, Lục Ngữ Nịnh cũng không cam lòng yếu thế tự gắp lia lịa thịt trên bàn.
Còn Lục Tử Hạo đang tranh thủ cơ hội đút rau dưa cho Lục Ngữ Nịnh.


Lục Mặc nghi hoặc: Ba người bọn họ từ bao giờ có quan hệ tốt như vậy?
Chú Đức là người đầu tiên phát hiện Lục mặc tới: "Tiên sinh, mời ngồi ạ."


Lục Mặc sửa cổ tay áo sơ mi của mình, chân thon dài bước qua: "Được."
Lục Ngữ Nịnh vừa thấy Lục Mặc tâm trạng liền trở nên vui vẻ, từ trên ghế bò xuống, tiến lên bổ nhào vào lòng Lục Mặc, thanh âm mềm mại: "Ba ba"
Lục Mặc duỗi tay bế Lục Ngữ Nịnh lên, ngũ quan nguyên bản vốn sắc bén lạnh lùng, lúc này đường nét cũng trở nên nhu hoà hơn rất nhiều, nói: "Mấy hôm nay con có nghe lời anh trai không? Có ngoan ngoãn ăn cơm không?"
Lục Ngữ Nịnh làm nũng: "Con rất dũng cảm, hôm nay ăn hai miếng rau xanh."


Nói xong còn há miệng cho Lục Mặc kiểm tra, dáng vẻ đáng yêu trực tiếp chọc cho Lục Mặc bật cười.
Lục Tử Hạo cũng đứng lên, tới bên cạnh, thân thể thẳng tắp, gọi: "Ba ba."
Anh ôm Lục Ngữ Nịnh ngồi xuống bên cạnh Lục Tử Hạo, nói: "Ba đã xem qua chương trình, con chăm sóc em vất vả rồi."
Lục Tử Hạo lắc đầu: "Không vất vả ạ."


Đối diện đang trình diễn cảnh phụ tử tình thâm, cha con tình cảm, Diệp Vân Linh lại chẳng hề ảnh hưởng gì mà vẫn tiếp tục dùng cơm.
Lục Mặc chỉ vào cháo hải sản trước mặt Diệp Vân Linh: "Cho tôi một phần cháo giống cô ấy đi."
Người hầu mở miệng trả lời: "Cái kia.... hết rồi ạ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận