Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 135: Là Con Gái Bảo Bối Của Mấy Người Về Nhà Mẹ Đẻ Đây


Cô ta và Diệp Vân Linh cùng nhau lớn lên từ nhỏ, nên cô ta hiểu rất rõ tính tình con người này thế
nào.
Không đúng, biểu hiện của Diệp Vân Linh trong chương trình gần đây cũng đã thay đổi rất nhiều,
năm lần bảy lượt làm khó cô ta. Nếu không phải chương trình phát sóng trực tiếp thì cô ta đã đi
tìm Diệp Vân Linh chất vấn từ lâu rồi.
Trước kia Diệp Vân Linh làm gì dám có lá gan này, cho dù năm đó bị ép gả cho Lục Mặc, không
phải cũng là ngoan ngoãn làm theo sao?
Chẳng lẽ chuyện lần trước thật sự đã kích thích đến cô?
Hà Hồng Hoa uỷ khuất tố khổ: "Vi Vi, việc này con nhất định phải đứng ra làm chủ cho cha mẹ.
Con khốn Diệp Vân Linh kia, ỷ vào lúc đó đang ở nhà nó, nên sai rất nhiều người ngăn cản chúng
ta, đánh chúng ta. Cha mẹ đã già như vậy rồi, suýt chút nữa phải bỏ mạng lại nơi đó."

Còn chưa đợi Diệp Vi Vi mở miệng trả lời, cửa phòng khách đột nhiên bị người ta đẩy vào, lại còn dùng sức quá mạnh để đẩy nên hai cánh cửa đập mạnh vào tường phát ra âm thanh chói tai.

Hà Hồng Hoa tâm trạng vốn đã không tốt, nghe thấy thanh âm này lập tức mắng: "Sao lại vào đây? Không phải đã nói không có việc gì thì đừng quấy rầy rồi à?"

Dì giúp việc có chút sợ hãi nói: "Phu nhân, là....."
Dì ta còn chưa nói xong thì đã bị người khác đẩy sang một bên, Diệp Vân Linh đứng ở cửa nói: "Là con gái bảo bối của mấy người về nhà mẹ đẻ đây."
Phía sau cô còn có chú Đức quản gia đi theo.
Diệp Xương Thịnh và Hà Hồng Hoa vừa nhìn thấy người đến là Diệp Vân Linh lập tức sợ đến mức hồn vía lên mây, cơn ác mộng bị đánh đập ngày hôm đó lại một lần nữa quét qua cơ thể họ.

Diệp Xương Thịnh sợ tới mức run lẩy bẩy, giọng nói cũng run rẩy: "Diệp Vân Linh, mày, mày lại muốn làm gì nữa?"
Ngược lại, Hà Hồng Hoa bình tĩnh lại khá nhanh, nhận ra bây giờ đang ở nhà mình, chỉ có một mình Diệp Vân Linh dẫn theo một lão quản gia già thì có thể làm gì được.


Lần trước bị đánh quá bất ngờ, bọn họ quên mất trên tay mình vẫn còn thứ mà Diệp Vân Linh vẫn luôn mong mỏi.
Hà Hồng Hoa lập tức chỉ thẳng vào Diệp Vân Linh mắng: "Diệp Vân Linh, lần trước mày đánh bọn tao thành như vậy rồi mà hôm nay mày vẫn còn dám tới đây?"

Diệp Vân Linh tìm chỗ ngồi xuống, uể oải nói: "Không phải các người lần trước mở miệng ngậm miệng cứ gọi con gái sao. Đúng lúc vừa ghi hình xong, tôi tới xem vết thương của hai người thế nào rồi?"

Diệp Vi Vi nhìn cái người hiện tại trông cực kỳ kiêu ngạo kia, tiến lên hai bước ngăn cản trước mặt cha mẹ cô ta, lạnh giọng nói:
"Diệp Vân Linh, cho dù bọn họ có làm sai chỗ nào đi nữa, thì cũng là trưởng bối của em, em cũng không nên ra tay đánh bọn họ. Chẳng lẽ em không sợ chuyện này bị truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng xấu tới tiếng tăm của em, huỷ hoại thanh danh của em sao?"

Diệp Vân Linh liếc nhìn Diệp Vi Vi đang đứng trước mặt mình, nói: "Có đôi khi tôi cũng khá tò mò. Làm thế nào mà mỗi lần cô đều có thể dùng cái giọng điệu chị-vì-muốn-tốt-cho-em để nói ra những lời vô liêm sỉ nhất như thế, cô không tự cảm thấy mâu thuẫn sao? Ngày nào cũng giả vờ như vậy, cô không thấy mệt à?"

Diệp Vân Linh hoàn toàn không tin Diệp Vi Vi không hề hay biết gì về kế hoạch của cha mẹ mình.
Diệp Vi Vi nói: "Chị biết cha mẹ cũng có sai nhưng bọn họ cũng vì không còn cách nào khác. Em không thể thông cảm một chút cho hai người lớn tuổi được à?"
Diệp Vân Linh cười hỏi: "Hiếu thuận đến thế cơ à? Thế sao cô không đi bồi rượu để kiếm tiền giải quyết nguy cơ tài vụ cho công ty cha mẹ cô đi?"


Diệp Vi Vi vẻ mặt không vui: "Diệp Vân Linh, cô đừng nói chuyện quá đáng."
Diệp Vân Linh đưa tay lên gõ gõ trán, đối phó với loại người vừa vô liêm sỉ vừa tiêu chuẩn kép thế này, trước giờ ý tưởng của cô luôn là: cách tốt nhất là một tát, tát chết cô ta, đỡ để cô ta còn sống là còn đi hại người.
Giờ phút này cô có chút nhớ nhung mạt thế, ít nhất gặp phải loại người giống như Diệp Vi Vi, cô có thể trực tiếp ném bọn họ vào làm mồi cho đám tang thi.


"Vi Vi, con nói nhiều với con đĩ nhỏ này như thế làm gì?" Hà Hồng Hoa nhớ tới đau đớn trên người, liền hận không thể xé xác Diệp Vân Linh, cả giận nói: "Mày đừng quên, tro cốt và di vật của cha mẹ mày vẫn còn ở trong tay bọn tao. Nếu mày còn dám làm càn, mày có tin ngay ngày mai tao sẽ đem tro cốt của bọn họ quấy chung với cám cho heo ăn không?"


Bạn cần đăng nhập để bình luận