Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 235: Tình Tiết Lại Bị Đẩy Lên Sớm


Đạo diễn Tần hơi kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu đáp lời: "Vừa rồi chúng tôi thử liên hệ với VJ quay phim hai đứa bé thì phát hiện không liên lạc được. Thông qua định vị của thiết bị mới tìm thấy cản 2 VJ đều bị đánh ngất rồi trối lại trong một căn phòng đơn ở phía sau nhà vệ sinh."

Diệp Vân Linh cau mày thật sâu.

Lại nữa rồi, cốt truyện lại bị đẩy lên sớm.
Chương trình này sẽ có tổng cộng 5 tập, hai người Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh sẽ bị bắt cóc, nhưng đó là chuyện xảy ra vào tập 5 cuối cùng, bây giờ mới chỉ là tập thứ 3.

Diệp Vân Linh hỏi: "Vậy hai thầy quay phim kia đâu rồi?"

Đạo diễn Tần nói: "Đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại. Thẻ nhớ trong camera của bọn họ cũng bị đánh cắp."

Đạo diễn Tần vỗ trán, ông ta chưa từng quay chương trình thực tế nào mà phải nhọc lòng như cái chương trình này.

Tử Hạo và Ngữ Nịnh khả năng cao là đã bị bắt cóc.

Hai đứa bé bị bắt cóc trong chương trình của ông ta, việc này một khi truyền ra ngoài đừng nói chương trình này chấm dứt mà đến cả sự nghiệp của ông ta cũng coi như về con số 0.

Bên kia, Diệp Vân Linh dùng ngón tay nhéo nhéo thái dương hơi đau, cố nhớ lại tình tiết trong tiểu thuyết.

Dựa theo cốt truyện nguyên tác, hai đứa bé Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh bị bắt cóc vào đêm cuối cùng của tập cuối.
Lúc đó, quan hệ giữa nguyên chủ và Lục Mặc đang trong tình thế rất xấu hổ. Tổ tiết mục đã lên kế hoạch mời chồng hoặc người nhà của các khách mời đến tham dự để tạo bất ngờ trong tập cuối.

Nói là bất ngờ nhưng thực ra là đã được báo trước.

Khi đó quan hệ hai người họ không tốt, Lục Mặc tất nhiên không muốn đi, hơn nữa còn hạ quyết tâm chờ chương trình kết thúc sẽ ly hôn.
Người khác đều có chồng hoặc người nhà tới, chỉ có Lục Mặc vắng mặt khiến nguyên chủ trở thành trò cười cho cộng đồng mạng.

Vụ bắt cóc kia là một tay nguyên chủ lên kế hoạch và thúc đẩy.


Một mặt là để trả thù Lục Mặc, mặt khác nguyên chủ nghĩ nếu mình trở thành ân nhân cứu mạng hai đứa bé thì nhà họ Lục cũng sẽ ngại không dám đuổi cô ấy đi.
Chỉ là trong lần bắt cóc đó, Lục Tử Hạo bị thương ờ chân, cho dù có tiền có thế như Lục gia, mời bác sĩ giỏi nhất về trị liệu thì cũng chỉ có thể đảm bảo không ảnh hưởng đến việc đi đứng sinh hoạt hằng ngày, chứ không thể đi nhanh hay chạy bộ nữa...

Mà Lục Ngữ Nịnh thì bị thương ở trán dẫn tới huỷ dung trong lần đó, hơn nữa còn bị chấn thương tâm lý nghiêm trọng.


Sự kiện đó cho dù là với hai đứa trẻ hay với Lục gia thì đều là một đòn đả kích nặng nề mang tính huỷ diệt.

Trước đó Diệp Vân Linh cũng từng nghĩ tới, làm thế nào để tránh được đoạn cốt truyện này.

Hiện tại cô còn chưa làm gì cả, ngược lại cốt truyện còn bị đẩy lên sớm hơn.


Diệp Vân Linh cố ép bản thân mình bình tĩnh lại, cô phải thật bình tĩnh mới có thể tìm được biện pháp giải quyết.

Có người trong ekip chương trình đề nghị báo cảnh sát, Diệp Vân Linh lại ngăn cản: "Không thể báo cảnh sát."

Sự việc vẫn chưa được làm rõ ràng, bây giờ chưa thể báo cảnh sát.


Trong cốt truyện nguyên tác, bởi vì bọn họ báo cảnh sát nên mới chọc giận bọn bắt cóc, đối phương mới xuống tay muốn sát hại hai đứa nhỏ.

Lúc ấy là nguyên chủ lên kế hoạch, mặc dù cô ấy không nghĩ muốn mạng của hai đứa bé, nhưng vì chọn hợp tác với bọn bắt cóc, mà bọn tội phạm này sao có thể hoàn toàn tin tưởng cô ấy.

Bây giờ không biết vì sao những kẻ này lại thực hiện kế hoạch bắt cóc sớm hơn, chính cô lại không tham dự vào phần cốt truyện này.

Diệp Vân Linh duỗi tay ra nói: "Đưa điện thoại di động cho tôi."

Đạo diễn Tần đã sớm mang điện thoại lại đây, vội giao lại điện thoại di động cho Diệp Vân Linh, khuyên nhủ: "Nếu không thì chúng ta cứ báo cảnh sát đi."
Diệp Vân Linh ra hiệu cho ông ta đừng nói nữa, vừa lúc điện thoại trong nhà có người bắt máy, là chú Đức nghe.

Diệp Vân Linh nói thẳng: "Chú Đức, Tử Hạo và Ngữ Nịnh bị bắt cóc rồi."
Chú Đức bên kia tay cầm điện thoại run lên, suýt nữa không cầm nổi ống nghe.
Diệp Vân Linh vội nói: "Tôi nhớ rõ chú từng nói, bên cạnh Tử Hạo và Ngữ Nịnh luôn có người đi theo bảo vệ."
Chú Đức tay trái cầm ống nghe, tay phải lấy điện thoại di động của mình ra bắt đầu ấn một dãy số, nói: "Để tôi liên hệ với bọn họ, bảo họ tới tìm phu nhân."

Bạn cần đăng nhập để bình luận