Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 140: Đến Phòng Tập Taekwondo Cho Lục Tử Hạo Một Kinh Hỉ


Cũng may Diệp Vân Linh đã đoán trước rằng chuyện hôm nay bên phía Diệp Vi Vi sẽ không dám
lan truyền ra ngoài.
Mọi chuyện cũng đúng như dự đoán của Diệp Vân Linh.
Sau khi Diệp Vân Linh rời đi, Diệp Vi Vi liền gọi điện thoại trực tiếp cho bác sĩ gia đình, cô ta thậm
chí còn không dám đưa người đến bệnh viện.
Hà Hồng Hoa muốn báo cảnh sát, lại bị Diệp Vị Vi ngăn lại.
"Không thể báo cảnh sát" Diệp Vi Vi nói: "Nếu báo cảnh sát, chuyện hai người lấy di vật ra uy hiếp
Diệp Vân Linh cũng sẽ bại lộ, đến lúc đó con phải làm sao bây giờ?"
Chuyện của cha mẹ Diệp Vân Linh rất nhanh đã được chú Đức xử lý thỏa đáng
Tìm một nơi phong thủy bảo địa để an táng bọn họ.
Sau khi tế bái xong xuôi, Diệp Vân Linh liền chuẩn bị trở về.

Thật ra cô cũng không có bao nhiêu cảm xúc, trước không nói những người này đã mất gần 20 năm,
huống chi đây là cha mẹ của nguyên chủ.
Tất nhiên, chiếm dụng thân thể của con gái nhà người ta nên Diệp Vân Linh cũng sẽ có trách nhiệm
điều tra sự thật về tai nạn xe cộ bọn họ năm đó.
Trên đường về nhà, chú Đức nhìn thấy con đường trước mặt, chợt nhớ ra: "Phu nhân, hình như
phía trước là chỗ thiếu gia tập Taekwondo, phu nhân có muốn qua đó xem một chút không?"
Diệp Vân Linh lấy điện thoại di động ra bắt đầu chơi một tựa game đang nổi: "Không đi."
Thằng nhóc con suốt ngày bày ra cái bản mặt thối thì có gì hay mà xem, mỗi ngày nhìn thấy nó ở nhà còn chưa đủ sao?
Vài giây sau, Diệp Vân Linh lại nói: "Dù sao tôi về cũng không có việc gì làm, đi xem một chút cũng được, coi như giải sâu."

Chú Đức mỉm cười, cũng không vạch trần Diệp Vân Linh, nói với tài xế: "Đi Sunshine Taekwondo Hall."


Sunshine Taekwondo Hall.


Là một võ đường Taekwondo quốc tế được thành lập từ nhiều năm trước và có nhiều huấn luyện viên ưu tú trong nước giảng dạy.

Ban đầu nơi này chỉ dạy Taekwondo, sau đó để đáp ứng nhu cầu của mọi người nên tổ chứng thêm các môn thể thao thú vị khác như: đấu kiếm, bắn cung, huấn luyện xạ kích [bắn súng].

Hằng năm, các học viên ở đây đều sẽ tham gia các cuộc thi khác nhau và giành được nhiều giải thưởng giá trị.
Lục Tử Hạo bắt đầu học Taekwondo từ lúc 5 tuổi, năm nay là năm học thứ hai của cậu bé.

Diệp Vân Linh và chú Đức cùng nhau bước vào, trước cửa có một tấm biển lớn, khi nhân viên lễ tân nhìn thấy Diệp Vân Linh lập tức nhận ra cô.

Đối phương rất nhiệt tình cười nói: "Mẹ Tử Hạo, sao chị lại tới đây?"


Diệp Vân Linh hỏi lại: "Cô biết tôi à?"
Trong ấn tượng của cô, bất luận là cô hay là nguyên chủ thì hình như đều là lần đầu tiên đến đây.

Nếu không vừa rồi chú Đức đã không nói cụ thể như vậy.

Nhân viên lễ tân cười nói: "Em gần đây đang xem chương trình thực tế 'Mẹ ơi cố lên', nên chị vừa đến là em đã nhận ra. Chị tới thăm Tử Hạo à? Hình như lớp thằng bé còn nửa tiết nữa mới xong. Hay là em đưa chị đến phòng nghỉ ngơi ngồi chờ một lát nhé"

Diệp Vân Linh lắc đầu, nói: "Không cần, tôi tới xem chút thôi, cô cứ mặc kệ tôi."

Nhân viên lễ tân vốn định dẫn Diệp Vân Linh đi xung quanh tham quan, làm quen với môi trường của phòng tập Taekwondo nhưng cuối cùng lại bị Diệp Vân Linh từ chối.
Có người đi theo rất không thoải mái.


Diệp Vân Linh và chú Đức cùng nhau đi vào.

Chú Đức lấy ra một cái khẩu trang sạch sẽ chưa mở đưa cho Diệp Vân Linh: "Phu nhân, của cô đây."
Diệp Vân Linh liếc nhìn cái khẩu trang màu đen kia, nghi hoặc hỏi: "Chú đưa tôi cái này làm gì?"

Chú Đức: "Không phải phu nhân muốn cho thiếu gia một kinh hỉ sao?"
Diệp Vân Linh lại chỉ chỉ vào bản thân: "Tôi cho thằng bé kinh hỉ? Chú xác định là kinh hỉ à?"


Thằng nhóc con kia cũng chẳng yêu thích gì cô, tuy rằng hiện tại quan hệ giữa hai người đã được cải thiện không ít nhưng hẳn là còn lâu mới tới mức kinh hỉ khi nhìn thấy cô xuất hiện ở đây.


Bất quá nhìn xung quanh thấy có không ít người đang tò mò nhìn về phía này, Diệp Vân Linh suy đoán chắc là vì ngày càng có nhiều người xem chương trình "Mẹ ơi cố lên", nếu bị nhận ra ở đây thì cũng khá xấu hổ.
Đeo khẩu trang vào, Diệp Vân Linh lại đi tiếp.
Chỗ này tương đối rộng, tiếp tục đi lên trước một đoạn thì thấy những gian phòng học nửa trong suốt, phòng học ở gần hành lang bên này đều có một mặt làm bằng chất liệu pha lê.


Phụ huynh đứng bên ngoài có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra bên trong lớp học, nhưng học sinh trong phòng học thì không thể nhìn thấy những gì đang diễn ra bên ngoài tấm kính.
Điều này cũng là để đảm bảo học sinh nghiêm túc trong lớp học, tránh cho các em không tập trung khi nhìn thấy cha mẹ mình đứng bên ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận