Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 228 : Điều Tra Có Tiến Triển


Cao Bình gật đầu nói: "Không sai, lần này tôi điều tra được một ít tin tức quan trọng, tôi sợ nói qua điện thoại không rõ ràng được nên đến tận nơi nói với cô."

"Mấy ngày trước tôi về lại thành phố J, hỏi tất cả những người quen ngày xưa thân và cả không thân với Diệp Vĩnh Thịnh, cũng chính là cha cô, thực sự đã phát hiện ra một số vấn đề.

Có người kể lúc uống rượu với Diệp Vĩnh Thịnh, chính tai nghe được ông ấy nói đã mua một tấm vé số."

Diệp Vân Linh hỏi: "Không phải anh nói Diệp Vĩnh Thịnh không có thói quen mua vé số à?"

Cao Bình trả lời: "Bình thường Diệp Vĩnh Thịnh không có thói quen mua vé số. Lúc đó tôi hỏi qua không ít người, bọn họ đều nói con người ông ấy luôn chăm chỉ làm việc, tiến về phía trước. Bởi vì chuyện Diệp Xương Thịnh hay mua vé số mà ông ấy còn nói em trai mình rất nhiều lần. Vậy nên chúng tôi đã kết luận Diệp Vĩnh Thịnh chưa bao giờ mua vé số."
"Sau đó khi tôi quay lại tìm hiểu lại một lần nữa thì có người tiết lộ năm đó người có quan hệ tốt nhất với Diệp Vĩnh Thịnh tên là Vệ Thành Tân. Đó cũng là một người kiên định, chịu khó phấn đấu, mấy năm trước đã được thăng chức và chuyển đến thành phố Q theo công ty. Tôi lại cố ý chạy một chuyến sang bên kia tìm Vệ Thành Tân. Dù sao cũng đã qua nhiều năm, tôi cũng phải mất một thời gian mới tìm được ông ấy, cũng nhờ không ít quan hệ mới liên lạc được."

Diệp Vân Linh phất phất tay, nói: "Nói trọng điểm đi, tôi biết anh vất vả rồi, nhất định không thiếu công tác phí."
Cao Bình nghe vậy trên mặt lập tức nở nụ cười, Diệp Vân Linh không khỏi nắm chặt năm ngón tay, quay mặt sang một bên, nói: "Anh đừng cười, tôi sẽ nhịn không được muốn đánh anh."
Tên này giả nữ, trên mặt lại còn trang điểm loè loẹt rất cay mắt, lúc cười rộ lên nhìn quá ghê.


Cao Bình thu hồi biểu cảm trong một giây, tiếp tục nói: "Sau khi tìm được Vệ Thành Tân, từ chỗ ông ta tôi mới biết được, hai ngày trước khi Diệp Vĩnh Thịnh xảy ra chuyện chính miệng ông ấy đã nói mình mua một tờ vé số."
"Lúc ấy Diệp Vĩnh Thịnh còn đưa tờ vé số cho Vệ Thành Tân xem qua. Vệ Thành Tân cũng hỏi sao ông ấy bỗng dưng lại mua nó, Diệp Vĩnh Thịnh nói ông ấy mua để lấy may, còn lấy may chuyện gì thì ông ấy không nói. Nhưng sau khi Diệp Vĩnh Thịnh qua đời, cho dù trên người hay ở nhà ông ấy đều không có tờ vé số đó."

Diệp Vân Linh lắc đầu, nói: "Có hay không thì cũng chưa chắc, dù sao lúc ấy hai người bọn họ...."
Nói đến đây, Diệp Vân Linh đột nhiên phản ứng lại 'bọn họ' đây là cha mẹ nguyên chủ, cũng chính là cha mẹ cô, vội sửa miệng: "Cha mẹ tôi gặp tai nạn xe cộ chết ngay tại chỗ. Sau đó tôi cũng được nhận nuôi, tất cả đồ vật trong nhà đều bị vợ chồng Diệp Xương Thịnh chiếm lấy rồi cất giữ. Kể cả có đi chăng nữa thì giờ cũng chẳng còn. Huống hồ vé số cũng không có đăng ký, cho dù chuyện tờ vé số đó là thật thì cũng không có cách nào để chứng minh."



Cao Bình nói: "Nhưng tôi nghĩ trên tờ vé số đó có dính vết máu."

Diệp Vân Linh ngước mắt hỏi: "Ý anh là?"

Cao Bình tiếp tục: "Bởi vì sau đó tôi đã đi tìm ông chủ của đại lý đổi thưởng năm đó. Cho ông ta một ít tiền thì ông ta mới chịu nói cho tôi biết, trên tấm vé số kia quả thực có dính mấy vết máu, không nhiều lắm, cảm giác giống như đã bị lau qua. Đó là lần đầu tiên có người trúng số trong cửa hàng mình, nên ông chủ rất hưng phấn, còn xem xét thật kỹ nên mới phát hiện ra."
"Ông chủ cũng đã hỏi qua Diệp Xương Thịnh, hắn ta nói mình vô ý làm ngón tay bị thương rồi dính vào, còn giơ ngón tay bị thương đó cho ông chủ nhìn. Người nước mình đều rất để ý chuyện phong thuỷ. Sau khi có người trúng số ở cửa hàng đó, có rất nhiều người đã tới đó mua xổ số, nói trắng ra là họ muốn lấy may. Bao nhiêu năm như vậy, Diệp Xương Thịnh là vị khách duy nhất trúng vé số ở cửa hàng đó nên ông chủ có ấn tượng rất sâu."

Diệp Vân Linh dựa vào tường, tự hỏi: "Vậy nên rất có thể tờ vé số trúng thưởng năm đó thật ra là của cha tôi, nhưng sau đó lại bị bọn họ cướp đi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận