Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 116: Dương Diệp Bỗng Nhiên Có Lương Tâm?


[Không phải cô ta bảo kết quả thi đấu không quan trọng, thứ nhất hữu nghị, thứ hai mới là thi đấu. Nhìn cái dáng vẻ sốt ruột cho xếp hạng vừa nãy của cô ta, có tí nào giống 'thi đấu thứ hai đâu’.]
[Trong thời khắc mấu chốt có thể nhìn rõ một con người. Mọi người nói xem Diệp Vi Vi bình
thường vẫn luôn thể hiện mình là một người mẹ yêu con. Chẳng lẽ cô ta giả vờ hết à?]
[Thì vốn dĩ là giả vờ mà, dù sao cũng là con riêng, sao có thể thật sự coi như con đẻ được.]
[DM, thế thì cô ta giả vờ cũng sâu quá rồi. Thôi thà cứ như Diệp Vân Linh còn hơn, ít nhất không giả vờ giả vịt.]
[Các người có cần thiết phải độc mồm độc miệng như thế không? Tiên nữ Vi Vi bất quá chỉ là quá
mệt mỏi, trong lúc nhất thời không nhớ tới việc hỏi thăm Phương Từ thôi mà. Các người có biết cô ấy vì để trở thành một người mẹ tốt đã phải nỗ lực thế nào không?]
[Bọn tao không biết, bọn tao chỉ biết mày đang rất nỗ lực để trở thành một fan não tàn.]
Đơn giản chỉ hai câu nhẹ nhàng, đã khiến cho danh tiếng của Diệp Vi Vi tụt dốc thảm hại, rất nhiều người qua đường đều hoài nghi Diệp Vi Vi ngày thường thế hiện rất thương yêu Phương Từ, đều là giả vờ.
Fan của cô ta vẫn luôn cố gắng thanh minh, tẩy trắng cho Diệp Vi Vi rằng lúc ấy vừa đi bộ quãng
đường lâu như thế nên mệt mỏi, trong khoảng thời gian ngắn chưa kịp nhớ tới.
Hiển nhiên cái lý do này trừ bỏ fan của cô ta ra, người qua đường hoàn toàn không tin.
Rốt cuộc thì đám người Thư Nhã sau khi biết được thứ tự xếp hàng đều nhớ rõ, hỏi han quan tâm
đến Diệp Vân Linh, mà một người làm mẹ như Diệp Vi Vi lại không nhớ phải quan tâm đến con
mình thì cũng quá vi diệu rồi.

Chu Đan Đan nhìn thấy thiện cảm của người qua đường đối với Diệp Vi Vi đang không ngừng giảm xuống, gấp đến độ vội thuê thuỷ quân ổn định lại tình hình. Đáng tiếc sự tình lần này ảnh hưởng quá lớn, rất nhiều người qua đường đều có ấn tượng không tốt về Diệp Vi Vi.

Weibo của cô ta cũng tụt mất mấy vạn lượt theo dõi.
Mà Diệp Vân Linh bên kia sau khi tổ tiết mục cử một bác sĩ chuyên nghiệp tới tiến hành kiểm tra
sức khoe cho bốn người bọn họ, xác nhận không có vấn đề gì, liền tiếp tục ghi hình chương trình.
Ba người nhà Diệp Vân Linh và hai mẹ con Tưởng Mỹ Hàm ngôi xe buýt đi đến khách sạn.
Mấy người khác thì buổi tối ở lại thôn Trường Cổ ghi hình.
Leo núi cả ngày trời, cơm trưa cũng chưa kịp ăn, ai nấy đều thấm mệt, lên xe một lúc cả người lớn trẻ nhỏ đều ngủ thiếp đi.Sau khi tới khách sạn, hai nhà lại cùng đi chung một cái thang máy, còn có VJ theo sau, thang máy có vẻ khá đông đúc.
Chỉ là Tưởng Mỹ Hàm đi đến tầng 8, còn nhà Diệp Vân Linh thì lên phòng tổng thống ở tầng 18.


Dương Diệp từ lúc lên xe đã bắt đầu ngủ, lúc tới nơi Tưởng Mỹ Hàm còn phải ôm nó xuống xe.
Nằm dựa trên vai Tưởng Mỹ Hàm, vừa lúc mơ mơ màng màng tỉnh lại thì nhìn thấy Lục Ngữ Nịnh trong thang máy, mở miệng hỏi:

"Chân em có còn đau nữa không?"
Lục Ngữ Nịnh lắc đầu cười nói: "Không đau nữa."


Lục Tử Hạo kéo tay Lục Ngữ Nịnh đi sang một bên, rõ ràng không muốn để em gái nói chuyện với Dương Diệp.
Em gái không nhớ thù, nhưng cậu ta thì có.



Diệp Vân Linh nhìn Dương Diệp, chỉ nghĩ thằng nhóc con này hôm nay có chút lương tâm, dù sao thì trước đó lúc ở trong rừng Lục Ngữ Nịnh cũng từng cho nó đồ ăn.
Biết Lục Ngữ Nịnh đi bộ lâu như vậy, nên hỏi han quan tâm.
Biết tri ân báo đáp, thằng bé so với mẹ nó còn có lương tâm hơn nhiều.
Tưởng Mỹ Hàm lại cảm thấy kỳ quái, tính tình con trai mình thế nào chẳng lẽ cô ta còn không biết
nữa?
Bên kia, Lục Mặc vừa kết thúc một hội nghị kéo dài suốt mấy tiếng đồng hồ.
Sau khi kết thúc, nhìn đến di động mới phát hiện có mấy cuộc gọi nhỡ của chú Đức quản gia.


Bình thường chú Đức sẽ không gọi điện thoại cho anh nếu không có chuyện gì quan trọng.

Lục Mặc lập tức gọi lại ngay.

Chú Đức nói ngắn gọn với anh tai nạn xảy ra ngoài ý muốn khi Diệp Vân Linh và hai đứa bé đang ghi hình chương trình.

Lục Mặc có chút kinh ngạc khi nghe nói Diệp Vân Linh mang ba đứa bé trượt xuống sườn núi, không những không bị thương nghiêm trọng mà còn tự cứu mình, hơn nữa còn băng qua đường vòng giành được vị trí đầu tiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận