Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 414: Cũng Không Oan


Anh cầm khăn giấy lau cho cô, vết son còn chưa lau sạch mà đã lem ra cả nửa mặt.
Một giờ sau, đã đến lúc kiểm tra thành quả.

Nhìn trang điểm của các bà mẹ, Trương Hi Minh cố nén cười nói: "Đã đến giờ rồi, các mẹ... Phụt, các mẹ... Tôi xin lỗi..."

Trương Hi Minh không thể kìm được nữa, chạy sang một bên rồi cười như điên.
Thư Nhã nhìn Trương Hi Minh và các giám khảo, nghi hoặc: "Bỗng nhiên tôi có một linh cảm rất xấu. Sự nghiệp diễn xuất mấy chục năm của tôi sẽ bị hủy hoại vào ngày hôm nay, ngay tại chỗ này, đúng không?"
Diệp Vân Linh nhìn lớp trang điểm của Thư Nhã, không khỏi bật cười: "Nhã Nhã tỷ, em cảm thấy cát sê của chị có thể sắp bị giảm xuống rồi."


Thư Nhã liếc nhìn lớp trang điểm của Diệp Vân Linh nói: "Chị thì nghĩ cát sê của em sắp tăng lên rồi đấy, mấy đạo diễn quay phim kinh dị sẽ liên hệ với em ngay sau chương trình này."

Bọn họ không thể nhìn thấy trang điểm của bản thân, nhưng có thể nhìn thấy của những người
khác, mọi người cười nhạo lẫn nhau.

Trương Hi Minh bên kia cười cũng mệt rồi, bắt đầu chính thức bước vào quá trình chấm thi.


Ba giám khảo được mời tới cố nín cười rồi cho điểm các khách mời.
Điểm số cuối cùng được công bố.
Khá ngạc nhiên, vị trí đầu tiên thuộc về Ngô Dục Văn.
Chồng cô ấy là một nhiếp ảnh gia, ngoài chụp ảnh ra thì cũng biết trang điểm một chút, tuy không bằng dân chuyên nghiệp nhưng so với những người khác thì cũng tốt hơn nhiều.



Vị trí thứ hai là Tưởng Mỹ Hàm. Dương Minh Trạch là một nghệ sĩ, thường xuyên phải đứng trước máy quay, bên cạnh cũng có chuyên gia trang điểm riêng. Tuy anh ta không biết trang điểm nhưng ngày nào cũng nhìn thấy người ta trang điểm cho mình nên cũng biết được chút kiến thức cơ bản, tốt hơn nhiều so với những người khác.
Vị trí thứ nhất và thứ hai sẽ không bị trừng phạt.



Ngô Dục Văn không thể kìm nổi ôm chầm lấy chồng mình rồi thơm anh ta điên cuồng, không tiếc lời khen ngợi: "Chồng ơi, anh thật tuyệt vời."



Tưởng Mỹ Hàm cũng ôm chồng rất chặt, nói: "Chồng à, em không ngờ anh lại giỏi như vậy. Vợ chồng mình không cần phải uống đồ uống hắc ám do con trai chuẩn bị nữa rồi."
Hai người thắng cuộc sung sướng nhìn ba người còn lại.
Ngô Dục Văn nói: "Tôi đang mong chờ xem trong ba người họ, ai sẽ là người xếp cuối cùng."



Sau khi liếc nhìn qua, Tưởng Mỹ Hàm hả hê: "Còn cần phải đoán nữa sao? Chắc chắn là Diệp Vân Linh rồi. Nhìn tạo hình của cô ấy đi, bây giờ có thể lập tức đóng vai NPC trong nhà ma luôn ấy chứ.”
Kết quả của ban giám khảo sớm được công bố, đúng như dự đoán của Tưởng Mỹ Hàm, Diệp Vân Linh là người xếp cuối cùng.

Thư Nhã đứng thứ ba, Trương Thư Du thứ tư.

Diệp Vân Linh nhìn trang điểm của Thư Nhã và Trương Thư Du, phẫn nộ hét lên: "Tôi không tin, hai người họ trông đã như thế này rồi, tôi còn có thể tệ hơn được nữa à?"
Trương Hi Minh gọi tổ đạo cụ mang năm chiếc gương qua rồi nói: "Bây giờ, xin mời các mẹ hãy xem trang điểm của chính mình."


Khi gương được trao cho Diệp Vân Linh, Lục Mặc nắm chặt tay cô rồi nói với vẻ mặt khá lo lắng: “Vân Linh, em phải tin anh, anh đã cố gắng hết sức rồi."



Diệp Vân Linh liếc nhìn anh một cái, nói: "Anh đừng có làm như vậy, khiến cho tôi cảm thấy rất sợ hãi."


Lúc cô xoay gương lại, nhìn thấy lớp trang điểm trên mặt mình, biểu cảm của Diệp Vân Linh trước tiên là sững sờ, sau đó như nứt ra, cô không kìm được gào lên: "Trang điểm kiểu gì thế này? Zombie trông còn đẹp hơn tôi.”
Mắt của Diệp Vân Linh được kẻ rất đậm, nhưng vì kỹ thuật không tốt dẫn tới nhiều đường kẻ xiên xẹo chồng lên nhau, hai bên trái phải cũng không cân xứng.

Phần bầu mắt thì còn kỳ quặc hơn, một bên đánh màu hồng, bên kia lại là màu đỏ.
Lục Mặc giải thích: "Lúc đó, anh thấy màu sắc giống nhau, tưởng là cùng một màu."
Một bảng phấn mắt có gần bốn mươi màu, Lục Mặc nhìn qua tưởng là cùng một màu.

Diệp Vân Linh chỉ vào mặt cô rồi hỏi: “Thế còn màu đỏ trên mặt này thì sao?"
Lục Mặc giống như một học sinh tiểu học phạm lỗi, nói: "Anh thấy những người khác đều đánh má hồng, anh nghĩ đánh nhiều chút trông sẽ đẹp hơn, sau đó thì ..."
Diệp Vân Linh nói thay anh luôn: "Sau đó thì bôi quá nhiều, vậy còn son môi là chuyện gì?"
Lục Mạch: “Lúc đó em cử động, anh muốn lau cho em, nhưng càng lau thì lại càng lem ra.”
Diệp Vân Linh: "Vất vả cho anh rồi, mặt tôi đẹp thế này mà anh cũng có thể làm cho xấu như thế được."
Sau khi so sánh với những người khác, cô kết luận: "Xếp cuối cùng cũng không oan.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận