Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 219: Tao Không Phong Sát Được Diệp Vân Linh, Chả Lẽ Còn Không Xử Lý Được Diệp Vi Vi?


Trịnh Hiến không thể tin nổi, đưa tay lên che mặt: "Cha, cha đánh con?"

Trịnh Hiến chạm vào khuôn mặt đỏ bừng vì bị đánh của mình, hận ý đối với Diệp Vân Linh lại càng thêm sâu sắc.

Cậu ta lớn đến ngân này, chưa bao giờ bị cha mẹ đánh một lần, cũng chưa từng bị sỉ nhục giống như hôm nay. Tất cả những thứ này đều là do Diệp Vân Linh ban tặng cho cậu ta.

"Con không xin lỗi. Con không sai." Ngược lại, sau khi bị đánh xong Trịnh Hiến lại càng nổi lên tâm lý phản nghịch, bướng bỉnh nói: "Kếp cả cha có đánh chết con, con cũng sẽ không nói xin lỗi."

Trịnh Thành chỉ cảm thấy đầu đau nhói từng cơn, vô lực vỗ trán, lần đầu tiên trong đời ông ta có suy nghĩ liệu có phải mình đã quá nuông chiều đứa con trai này hay không.


Chiều đến mức vô pháp vô thiên, không biết trời cao đất dày gì nữa.

Một người có thể gây hoạ, nhưng đồng thời người đó cũng phải có năng lực giải quyết những phiền toái mình gây ra.

Rốt cuộc, ông cũng không nỡ để con trai mình quá chịu ủy khuất, Trịnh Thành nhìn về phía Diệp Vân Linh nói: "Cháu Diệp, chuyện ngày hôm nay đi đến bước này, người làm cha như bác cũng phải có trách nhiệm. Bác thay nó xin lỗi cháu được không?"

Diệp Vân Linh ngăn lại: "Con người tôi đây thích ai làm sai thì tự người đó phải ra mà gánh vác.

Tôi sẽ không nhận lời xin lỗi của ông. Tôi chỉ cần Trịnh Hiến, hơn nữa cậu ta còn phải hoàn thành chuyện đặt cược."

Trịnh Thành không ngờ Diệp Vân Linh không cho mình chút mặt mũi nào. Một diễn viên gạo cội nguyện ý thay con trai nói xin lỗi, người bình thường mấy ai còn ngoan cố tiếp, hầu như đều phiên phiên là được.

Trịnh Thành đưa mắt nhìn Thư Nhã và đạo diễn Tần, cả hai lập tức hiểu ý, tiến lên khuyên bảo Diệp Vân Linh.
Thư Nhã thuyết phục: "Vân Linh à, em xem Trịnh lão sư cũng đã thay con trai xin lỗi rồi. Hay là bỏ qua chuyện lần này đi, chị tin từ giờ trở đi Trịnh lão sư nhất định sẽ chú ý dạy dỗ Trịnh Hiến cẩn thận hơn. Lần này cậu ta cũng đã nhận được bài học sâu sắc rồi."

Đạo diễn Tần cũng khuyên nhủ: "Thư Nhã nói rất có lý. Cô xem chương trình này của chúng ta cũng đã trải qua bao nhiêu trắc trở, mới đi được một nửa chặng đường thôi mà đã xảy ra bao nhiêu chuyện. Dù sao cô cũng phải nghĩ cho tôi với chứ, nếu thật sự mà nói những lời đó ra trong buổi phát sóng trực tiếp thì chương trình này của tôi cũng kết thúc luôn. Thôi coi như tôi cầu xin cô."

Diệp Vân Linh nhìn Thư Nhã rồi nói: "Nhã Nhã tỷ, cũng không phải em không cho chị mặt mũi mà là mặt mũi này em cho không được. Nếu hôm nay đổi lại đứng ở chỗ này người thua là em, thì liệu Trịnh Hiến có bỏ qua cho em không?"
"Nếu vừa rồi không phải thái độ em cứng rắn, thì chẳng phải hôm nay em vừa bị người ta ức hiếp xong còn phải đi xin lỗi thủ phạm nữa à? Không phải em không cho chị mặt mũi để một điều nhịn là chín điều lành. Nhưng chính chị cũng nhìn thấy hậu quả của việc nhịn rồi đấy."

Nói xong câu này lại nhìn về phía đạo diễn Tần, không ôn hoà nhỏ nhẹ như khi nói chuyện với Thư Nhã, Diệp Vân Linh đối mặt với ông ta, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Đạo diễn Tần, tổ tiết mục mới quay được một nửa đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng không phải do tôi gây ra. Ngược lại là tổ đạo diễn các ông sắp xếp nhiều việc không ổn, ông còn phải cảm ơn tôi đấy."

Đạo diễn Tần gục mặt xuống, đoán chừng chẳng có vị tổng đạo diễn nào hèn mọn giống như ông ta.

Diệp Vân Linh nhìn về phía Trịnh Thành, lặp lại lần nữa: "Tôi đã nói rất rõ ràng yêu cầu của tôi rồi."
Trịnh Thành nhắm mắt lại, suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Được."


Trịnh Hiến đột nhiên hét lên: "Tôi không đồng ý, tôi tuyệt đối sẽ không xin lỗi, cũng sẽ không nói một câu nào sỉ nhục Vi Vi tỷ."

Trịnh Thành nói: "Vậy sau này mày cũng đừng mơ còn có thể nhìn thấy Diệp Vi Vi ở trong giới giải trí. Tao không phong sát được Diệp Vân Linh, chẳng lẽ còn không xử lý được Diệp Vi Vi sao?"

Trịnh Hiến cả kinh: "Cha.."

Quần chúng vốn đang ăn dưa ngon lành ở hiện trường, bị cưỡng chế đi xem video phát lại của bọn trẻ, cả một đám đều la ó khó chịu.

Dưa ăn được một nửa, so với giết bọn họ còn khó chịu hơn.

Chạy đến tài khoản Weibo chính thức của chương trình để lại tin nhắn cũng vô ích.


Bạn cần đăng nhập để bình luận