Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 172 : Lục Phong Ăn Đòn


Lục Phong vốn còn định xen mồm vào nói móc thêm hai câu, nhưng còn chưa mở miệng thì đã bị
Lục Mặc nhìn qua sợ đến mức câm nín, cúi đầu ngoan ngoãn gắp thức ăn.
Sau đó Lục Ngữ Nịnh cũng tặng quà cho Lục Quốc Trí, đương nhiên cô bé còn chưa kiếm được tiền
nên vẽ một bức tranh tặng ông nội. Mặc dù nét vẽ còn rất non nớt nhưng Lục Quốc Trí vẫn rất
thích, thậm chí còn dùng hộp đựng tranh chuyên dụng để cất giữ.
Các món ăn trong tiệc mừng thọ đều rất ngon, Diệp Vân Linh ăn đến sung sướng.
Đến giữa bữa tiệc, cô thấy hơi no, cảm giác sườn xám cũng sắp nứt ra rồi.
Đang định đi WC dỡ hàng.
Kết quả còn chưa bước vào toilet đã cảm thấy có người theo sau mình.
Khóe miệng Diệp Vân Linh khẽ nhếch lên, chỉ số thông minh này so với anh họ cậu ta còn kém xa.

Sau khi Diệp Vân Linh tiến vào toilet, cô tuỳ tiện bước vào gian thứ 3, tiếp đó cởi giày cao gót ra đặt trên mặt đất, cuối cùng nhanh chóng bò sang gian bên cạnh.

Từ khe cửa, rất nhanh đã nhìn thấy Lục Phong lén lút theo sau cô lẻn vào.
Cậu ta nằm sấp xuống nhìn lén vào từng gian vệ sinh, cho đến khi thấy đôi giày cao gót trên mặt đất ở gian số 3, lập tức lấy điện thoại di động ra bắt đầu quay lén.

Đối phương cẩn thận, chăm chú đến mức Diệp Vân Linh từ gian bên cạnh đi ra cũng không hề hay biết.

Diệp Vân Linh tới chỗ cửa, trực tiếp đóng WC lại rồi khoá trái luôn.
Lục Phong đang tập trung nhìn vào bên trong nên không để ý, cậu ta đi theo Diệp Vân Linh vào đây là để chụp ảnh cô đi vệ sinh, muốn dùng cái này để uy hiếp cô.


Xem cô sau này còn dám đối nghịch với nữ thần Vi Vi của mình nữa không.

"Sao không có động tĩnh gì nhỉ?" Lục Phong nhỏ giọng thắc mắc, định nhặt điện thoại di động dưới đất lên kiểm tra một chút thì nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng đóng cửa.
Vừa quay đầu lại liền nghênh đón một cái thùng màu đỏ ụp lên đầu.

Sau khi Diệp Vân Linh chụp cái thùng nước dội lên đầu Lục Phong xong, trực tiếp quật cậu ta ngã lăn ra đất, rồi vừa đá vừa mắng: "Ranh con, dám tính kế bà. Định lấy video quay lén tao làm gì? Mày muốn uy hiếp hay định đăng lên mạng?"

Diệp Vân Linh nghĩ tới việc nguyên chủ đại náo trong bữa tiệc, khiến Lục Quốc Trí mất mặt trong ngày mừng thọ, hẳn tám chín phần mười là có liên quan tới việc này.

Lục Phong đau đớn kêu gào, lúc thì xin tha lúc lại chửi bới: "Đừng đánh, đừng đánh nữa.... Diệp Vân Linh, cô dám đánh tôi...Á..Dừng tay, tôi biết sai rồi, đừng đánh nữa..."

Diệp Vân Linh hung hăng đá một phát vào bụng đối phương, giẫm một chân lên người cậu ta, cả giận nói: "Mới tí tuổi đầu mà tâm tư đã ác độc như thế. Sao cha mẹ mày có thể sinh ra một đứa ngu xuẩn thế này?"
Lục Phong bị cái thùng nước trên đầu làm cho ghê tởm.

Trước đó bị đánh nên chưa phát hiện ra, bây giờ mới ngửi thấy mùi trong thùng nước, thiếu chút nữa đã nôn hết ra.

Vẫn còn một chút mùi nước tẩy rửa, còn có cả mùi khai khai. Chả lẽ đây là cái thùng nước để lau sàn trong nhà vệ sinh?

"Diệp Vân Linh, cô lấy đâu ra cái thùng thúi như thế?" Lục Phong ném cái thùng nước sang một bên, duỗi tay muốn đẩy chân Diệp Vân Linh ra khỏi người, lại phát hiện mình căn bản không nhúc nhích được.
Diệp Vân Linh lại giẫm mạnh hơn một chút, hỏi ngược lại: "Đây là toilet, mày nghĩ tao lấy nó ở đâu ra?"


Lục Phong vừa tưởng tượng đến tác dụng của cái thùng này, lập tức nôn khan, vừa nôn vừa chửi: "Diệp Vân Linh, con khốn này, sao mày dám đối xử với tao như vậy?"

Động tác dưới chân của Diệp Vân Linh lại nặng thêm vài phần.
Lục Phong đau đến mức không chịu nổi nữa, cuối cùng cũng ngừng chửi rủa, xin tha: "Đừng giẫm, đừng giẫm nữa mà. Thận tôi cũng sắp nát rồi."

Diệp Vân Linh đặt một tay lên đầu gối, cúi người hỏi: "Nói đi, quay video để làm gì?"


Lục Phong: "Tôi cứ không nói cho cô biết đấy. Cô có thể làm gì được tôi? Lát nữa tôi sẽ nói cho mẹ tôi, nói cô đánh tôi, phải để cho anh họ tôi ly hôn với cô."
Diệp Vân Linh thản nhiên nói: "Được, muốn đi thì đi nhanh lên. Tiện thể nói luôn cho bọn họ biết vì sao tôi lại đánh cậu? Rồi cậu xông vào WC nữ rốt cuộc là muốn làm gì?"

Lục Phong sắc mặt biến đổi, lúc này mới bắt đầu căng thẳng nhìn về phía cô, mạnh miệng nói: "Cô cho rằng cô nói thì anh họ tôi sẽ tin sao? Trên người tôi bị cô đánh thành như vậy, đến lúc đó tôi còn muốn kiểm tra giám định thương tật."

Bạn cần đăng nhập để bình luận