Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 73: Tới Diệp Gia Bị Ăn Canh Bế Môn


Chú Đức liền giải thích: "Bởi vì không nghĩ tới tiên sinh sẽ ở nhà dùng cơm sáng, nên phòng bếp chưa kịp chuẩn bị phần của ngài."
Lục Mặc ít khi ở nhà, thỉnh thoảng trở về thì hầu hết buổi sáng cũng đều chạy tới công ty, không có thời gian dùng bữa sáng.
Lục Mặc: "..... Nấu không nhiều lắm à?"
Chú Đức nói: "Nấu nhiều, nhưng phu nhân ăn hết rồi."
Đầu bếp mỗi khi nấu gì thường đều sẽ làm hơn lượng cơm của một người, phòng ngừa vạn nhất. Hôm nay ông ấy đoán được Diệp Vân Linh sẽ ăn sáng bên này, còn cố ý nấu nhiều hơn phần một người, đáng tiếc không chịu nổi sức ăn gấp đôi người thường của Diệp Vân Linh.
Diệp Vân Linh bị nhắc tên, nhìn trong chén mình còn dư lại một nửa, không nói hai lời húp ba ngụm hết sạch.
Lục Mặc: "...." Chẳng lẽ người phụ nữ này cho rằng anh sẽ cướp cháo trong chén cô?
Chú Đức hỏi: "Hay là bây giờ tôi bảo đầu bếp nấu thêm cho ngài một phần nữa nhé?"
Lục Mặc vẫy vẫy tay nói: "Không cần, để tôi lên công ty ăn cũng được."


Lại hàn huyên với anh em Lục Tử Hạo thêm mấy câu, Lục Mặc liền đứng dậy chuẩn bị tới công ty.
Diệp Vân Linh cũng đứng dậy theo.
Lục Mặc ngước mắt nhìn đối phương: "Cô muốn đi đâu à?"
Diệp Vân Linh gật đầu: "Ừ, đi Diệp gia."


Hai vợ chồng đối thoại ngắn gọn có thể so với người xa lạ hỏi đường.
Lúc Lục Mặc nghe thấy Diệp Vân Linh nói muốn đi Diệp gia, lông mày hơi nhíu lại, nhẹ đến mức gần như không nhận ra, nhưng động tác rất nhỏ này đã bị Diệp Vân Linh bắt gặp.




Lục Mặc nói: "Cô muốn làm gì tôi cũng không ngăn cản. Nhưng tôi chỉ hy vọng cô đừng để lúc nào bị người ta lợi dụng cũng không biết. Trước khi quyết định làm cái gì thì nên dùng đầu óc để suy nghĩ."
Diệp Vân Linh hỏi: "Có ý gì?"


Lục Mặc cho rằng cô lại không nghe khuyên bảo, tuỳ tiện đáp: "Thôi tuỳ cô nghe được thì nghe."
Nói xong thì bước vào xe.


Diệp Vân Linh: "......"
Đầu năm nay mọi người nói chuyện đều thích nói một nửa giấu một nửa à? Nói thẳng thắn rõ ràng ra không được sao, làm hại cô phải lo lắng đoán này đoán nọ.


Bất quá theo suy đoán của Diệp Vân Linh, phỏng chừng anh cũng đang nói đến chuyện Diệp gia.
Cho nên cuối cùng Diệp gia rốt cuộc đã làm cái gì, để cho những người bên cạnh nguyên chủ, hết người này tới người khác đều nhắc nhở cô.


Diệp Vân Linh dựa theo địa chỉ định vị Diệp Vi Vi gửi, bảo tài xế lái xe qua.
Kết quả sau khi tới nơi, cổng nhà đóng chặt.
Diệp Vân Linh nhìn một màn này, khoé miệng khẽ nhếch, xoay người nói với A Văn: "Chúng ta trở về đi."
Hà Hồng Hoa là cố ý nói người hầu đóng cổng lại, chính là để ngăn Diệp Vân Linh ở bên ngoài, thuận tiện giết đi một phần nhuệ khí của cô.


Bà ta không sao hiểu nổi Diệp Vân Linh thế mà không nói hai lời bảo đi là đi.
Diệp Xương Thịnh thấy thế, chạy nhanh nói: "Ai da, đều tại bà cứ một hai phải bày cái trò này ra, còn không mau sai người bảo nó vào nhà đi."
Hà Hồng Hoa lại nói: "Sợ cái gì, nó bất quá là đang ra vẻ làm bộ thôi, dám bỏ đi thật chắc."


Hà Hồng Hoa nhận định Diệp Vân Linh không có lá gan này, từ nhỏ tới lớn bà ta nói gì Diệp Vân Linh cũng không dám phản đối, lần duy nhất phản kháng cũng là chuyện lần trước nháo lên cãi nhau một trận rồi tông cửa bỏ đi.
Diệp Xương Thịnh ngẫm lại thấy đúng là thế thật, đồng thời ông ta cũng muốn nhìn một chút xem sau lần cãi nhau trước đó, điểm mấu chốt của Diệp Vân Linh nằm ở đâu.
Lại không nghĩ đến, Diệp Vân Linh thật sự mở cửa xe muốn ngồi vào đi về.


Lần này Diệp Xương Thịnh không ngồi yên được nữa, chạy nhanh gọi người hầu mau ngăn cản Diệp Vân Linh lại.
"Nhị tiểu thư, cô đợi chút." Diệp Vân Linh đang định ngồi vào xe, thì thấy một người hầu chạy ra ngăn cản cô.
"Phu nhân bảo cô đi vào."
Ngữ khí đối phương cường ngạnh, biểu tình trên mặt đầy ngạo mạn, một người hầu còn dám lên mặt với cô như thế, có thể thấy nguyên chủ có địa vị thế nào ở Diệp gia.
"Chân tôi mỏi rồi, không muốn đi nữa." Diệp Vân Linh ngồi vào xe, ngáp một cái nói: "Không thì bảo bọn họ tới gặp tôi đi."
Hà Hồng Hoa ngồi trong nhà nghe thấy câu này, tức đến mặt cũng tái xanh:
"Con tiểu tiện nhân này có ý gì? Ý là muốn tôi phải ra mời nó vào sao? Nó là cái thá gì chứ, cũng xứng à?"
Âm thanh Hà Hồng Hoa rất lớn, cổng lớn vốn đóng chặt đã mở, thanh âm bên trong đều truyền ra ngoài.
Diệp Vân Linh: "Đi, A Văn, lái xe đi về."
Bạn cần đăng nhập để bình luận