Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 274: Sưởi Ấm Trái Tim


Kha Xuân Phỉ nhìn thấy Phương Từ, trên khuôn mặt tràn đầy dấu vết của năm tháng nở nụ cười hiền từ, nói: "Cháu là Phương Từ à, mau vào đây. Ngữ Nịnh nhắc cháu với bà suốt đấy."

Kha Xuân Phỉ vừa thấy Phương Từ đã cảm thấy rất thích: "Cậu nhóc đẹp trai thật đấy. Tử Hạo đã kể với bà rồi, chuyện lần này ít nhiều gì cũng nhờ có cháu. Tuổi còn nhỏ mà đã có dũng có mưu. Tử Hạo nhà chúng ta có một người bạn như cháu đúng là may mắn."


Phương Từ: "Chủ yếu là nhờ có Tử Hạo kéo dài thời gian để truyền tin ạ. Chứ cháu cũng không giúp đỡ được gì."
Kha Xuân Phỉ nói: "Cháu khiêm tốn rồi. Bà biết cháu là một đứa bé ngoan."

Nói xong bưng đĩa trái cây bên cạnh lên, hỏi: "Cháu ăn cơm chưa? Ăn chút hoa quả nhé?"

Sự nhiệt tình của hai người già cùng với nụ cười của Lục Ngữ Nịnh dần dần sưởi ấm trái tim đang lạnh băng vì sau khi nhập viện không có người quan tâm chăm sóc của Phương Từ.

Lục Tử Hạo thì như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng kéo cậu bé lại: "May quá anh tới rồi, mau mau thay tôi chơi mấy ván đi. Tôi chơi trò này mệt mỏi khó khăn quá."

Chơi trò chơi với Lục Ngữ Nịnh, cô bé thậm chí đến quy tắc còn không hiểu, lại còn phải tìm cách để cô bé thắng, khảo nghiệm này cũng quá gian nan.

Đã thế, Lục Ngữ Nịnh còn ngây thơ vô số tội hỏi: "Trò này khó ư? Em chơi thấy rất dễ mà nhỉ. Anh trai ngốc quá."

Lục Tử Hạo giơ tay đầu hàng: "Đúng, đúng. Là anh trai ngốc. Ngữ Nịnh thông minh nhất."

Phương Từ thay chân Lục Tử Hạo, ngồi chỗ cậu bé, nói: "Vậy để anh chơi với em, để anh xem có thể đánh bại em Ngữ Nịnh không nào."

Lục Ngữ Nịnh vẻ mặt rất tự tin, nói: "Anh Phương Từ không thắng được em đâu, em chơi giỏi nhất."

Trong phòng vang lên tiếng nói cười.

Chỉ tiếc chơi chưa được bao lâu thì Tưởng Đình Sâm đã tới.

Nụ cười trên khuôn mặt Phương Từ chợt tắt lúc nhìn thấy Tưởng Đình Sâm đến, cậu bé lại tỏ ra ngoan ngoãn, nói: "Cha, sao cha lại tới đây?"

Không phải Tưởng Đình Sâm không nhận ra sự thay đổi trong nụ cười trên khuôn mặt Phương Từ, nhưng tại sao trước đây anh ta chưa bao giờ để ý những chi tiết này?

Con trai vừa rồi đối với người khác là dáng vẻ tươi cười xán lạn, nhưng khi đối mặt với mình lại có biểu cảm giống như trí tuệ nhân tạo AL.

Vì sao trước đây anh ta còn cảm thấy không sao cả, còn cho rằng dáng vẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện của con trai như vậy rất tốt?

Tưởng Đình Sâm bước vào phòng, chào hỏi Lục Quốc Trí và Kha Xuân Phỉ, cả hai đều là những nhân vật huyền thoại trong giới kinh doanh.

Lục Quốc Trí chỉ ừ một tiếng, trên mặt không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào.


Kha Xuân Phỉ thì thẳng thắn hơn nhiều, nụ cười trên khuôn mặt hiền hậu thu lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, không thèm khách khí nói thẳng: "Khách quý ít gặp đây rồi, sao hôm nay Tưởng tổng lại có thời gian đến cái phòng bệnh nhỏ này của chúng tôi thế? Không cần ở bên vợ nữa à?"

Kha Xuân Phỉ lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm, rất ít khi nói chuyện kiểu kẹp đao dấu kiếm như vậy, nhưng nhìn thấy Tưởng Đình Sâm quá ngứa mắt, nhịn không nổi.


Con trai vừa mới trải qua kiếp nạn sinh tử, anh ta là một người cha lại không quan tâm chút nào, chỉ lo đi chăm sóc vợ kế.

Những chuyện này không phải do Phương Từ kể lại cho bà ấy, mà là do buổi sáng lúc Tưởng Đình Sâm tới bệnh viện chuyển Phương Từ sang phòng khác đã khiến nhiều y tá, hộ lý bàn tán.

Khu VIP chỉ có mấy phòng, bệnh nhân hoặc người nhà đều là người nổi tiếng dạo gần đây, nên tất nhiên cũng dễ gây chú ý, độ thảo luận tương đối cao.

Kha Xuân Phỉ từ miệng mấy cô y tá nghe được ít nhiều, không thể tin nổi trên đời này lại có người cha vô tâm đến thế. Con trai vừa thoát khỏi tay bọn bắt cóc trở về, không hỏi han quan tâm đến thể xác tinh thần con có ổn hay không, ngược lại còn so đo con ở cùng với ai rồi vội vã chuyển phòng bệnh.


Vốn đã không ưa gì Tưởng Đình Sâm, giờ nhìn thấy anh ta ở ngoài tất nhiên cũng không tỏ ra thân thiện nổi.

Tưởng Đình Sâm cũng không biết phải giải thích cho bản thân như thế nào, anh ta cũng không hiểu tại sao thời gian vừa qua mình lại luôn phớt lờ cảm xúc và nhu cầu của con trai như thế, nhưng những chuyện đó thực sự đã xảy ra.
Nên anh ta dứt khoát không nói gì cả, không thanh minh cho bản thân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận