Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 361: Diệp Vân Linh Nói Tiếng Anh


Lục Tử Hạo nhìn ánh mắt trông mong của em gái, nói: "Nhưng nếu tiêu hết số tiền này thì lát nữa chúng ta phải làm sao?"
"Có 10$ thôi mà, cho dù để lại không tiêu thì cũng chẳng đủ làm gì. Tiền không phải dựa vào tiết kiệm mà có, mà phải đi kiếm." Diệp Vân Linh trả 10 $ cho ông chủ rồi cúi đầu hỏi Lục Ngữ Nịnh: "Ngữ Nịnh, cháu muốn ăn vị gì?"
Lục Ngữ Nịnh nói: "Vị dâu tây ạ."


"..............." Diệp Vân Linh nhìn về phía Lục Tử Hạo hỏi: "Dâu tây tiếng Anh nói thế nào nhỉ?"
Lục Tử Hạo dùng giọng Anh Anh rất chuẩn, mở miệng nói: "Strawberry."
"Sứ trời bé..." Diệp Vân Linh cố gắng phát âm nhưng cuối cùng vẫn phải từ bỏ, đẩy Lục Tử Hạo lên trước nói: "Cháu nói đi."


Thân mình nho nhỏ nhìn ông chú hàng kem: "Strawberry, please."
Nói xong lại quay đầu nhìn về phía Diệp Vân Linh hỏi: "Dì muốn ăn vị gì?"
Diệp Vân Linh lắc đầu nói: "Cái kia là của cháu, dì không ăn."



Lục Tử Hạo sửng sốt: "Cháu không ăn, chúng ta có thể tiết kiệm thêm chút."
Diệp Vân Linh ngẫm nghĩ rồi nói: "Vậy cũng được, cháu tạm thời cất đi. Đúng lúc dì cũng đang cần dùng số tiền này, tí nữa dì lấy 5 $ đi đổi bữa tiệc lớn cho hai đứa."
Lục Tử Hạo chỉ coi như Diệp Vân Linh đang khoác lác, ở chỗ này bọn họ không được dùng tiền của mình, đến cả nhiệm vụ còn chưa chắc đã hoàn thành được thì còn mơ mộng gì bữa tiệc lớn.

Tuy tổ tiết mục đã sắp xếp các công việc làm thêm cho bọn họ kiếm tiền, nhưng số tiền gốc của bọn họ quá ít, cho dù đi làm công nhận được tiền lương thì chắc cũng chỉ đủ mua vé vào cửa mấy điểm du lịch.
[Tôi thấy cái bà Diệp Vân Linh này hay thích chơi lớn thật, trước đó bơi rõ là giỏi lại cứ thích ra vẻ rồi cuối cùng lại về bét.]

[Chuẩn, không có tiền lại đang ở nước ngoài, tiếng Anh còn không biết nói, đi đâu cũng khó.]
[Khiếp, là trò chơi thôi mà, có cần phải nghiêm túc vậy không? Với cả không phải tổ tiết mục còn sắp xếp công việc làm thêm rồi còn gì.]

[Đúng đấy, tổ tiết mục người ta viết kịch bản như thế cũng chỉ để tăng thêm hứng thú cho người xem thôi mà. Tôi đang mong chờ xem cảnh Diệp Vân Linh đi làm thuê sẽ thế nào đây, ka ka ka.]
[Chẳng lẽ chỉ có mình tui để ý đến phát âm tiếng Anh của tiểu Lục tổng à? Thằng bé nói tiếng Anh đỉnh thật đấy.]

[Hic thằng bé thật sự mới 6 tuổi thôi à? Sao có thể phát âm vừa hay vừa chuẩn thế chứ. Ghen tị ghê.]
[Ha ha ha ha ha ê định không nói nhưng buồn cười quá, không ngờ Diệp Vân Linh bả không nói được tiếng Anh luôn.]

[May mà còn có tiểu Lục tổng nói được tiếng Anh, không thì cái gia đình này ra nước ngoài bất ổn ghê.]
Diệp Vân Linh đẩy một vali hành lý, cho Lục Ngữ Nịnh ngồi phía trên, cái còn lại để Lục Tử Hạo kéo đi. Ba mẹ con cùng ngồi trên ghế nghỉ ngơi.

Những tán cây trên đỉnh đầu giúp bọn họ che bớt nắng nóng.
Diệp Vân Linh ngồi tựa vào ghế hóng gió, nhìn qua chẳng có tí dáng vẻ chật vật nào vì không có tiền, ai không biết còn tưởng là nữ đại gia nào đó mang theo cả va li tiền tới đây du lịch nghỉ dưỡng.

Lục Tử Hạo nhìn dáng vẻ thoải mái của cô, cảm thấy Diệp Vân Linh không phải kiểu người làm việc mà không có tính toán trước, tò mò hỏi: "Lúc nãy dì nói sẽ lấy 5 $ đi đổi bữa tiệc lớn, có phải dì đã nghĩ ra cách kiếm tiền rồi không?"



Diệp Vân Linh chỉ vào quảng trường trước mặt, khoé miệng mang theo một tia ý cười: "Con đường hốt bạc ở bên kia kìa."
Lục Tử Hạo theo ánh mắt cô nhìn qua, trên khuôn mặt tiểu shota lộ ra vài phần hưng phấn, nói:
"Sao cháu lại không nghĩ ra nhỉ."
Diệp Vân Linh nhún vai: "Nếu không thì sao ta làm mẹ hai đứa được."

Lục Tử Hạo sửng sốt, cũng không nói phản đối nhưng lỗ tai lại đỏ lên.
Lục Ngữ Nịnh đang tập trung ăn kem, căn bản không chú ý tới cuộc nói chuyện của hai người. Lúc quay đầu lại thấy bầu không khí có vẻ hơi kỳ lạ, liền chớp chớp mắt hỏi: "Anh ơi, sao lỗ tai anh lại đỏ lên thế?"
Lục Tử Hạo bứt rứt không yên, lấy tay bịt tai lại, nói: "Tại trời đấy, nóng quá."
Chờ cô bé ăn kem xong, Diệp Vân Linh lại đẩy va li cùng hai đứa trẻ đi về phía trước.
Trên khu vực quảng trường có rất nhiều quầy trò chơi.
Ví dụ như ném vòng, bắn cung, leo núi giả...
Diệp Vân Linh dừng ở quầy đầu tiên: ném vòng. Ông chủ bày biện rất nhiều món đồ chỉnh tề trên mặt đất, có búp bê lớn nhỏ khác nhau, một số món đồ chơi, còn có cả một số bình hoa lớn tinh xảo giá trị hàng nghìn$ .


Bạn cần đăng nhập để bình luận