Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 350: Nghĩ Tôi Là Mẹ Các Cô À?


Một cô gái trong đám đó định mở miệng nói chuyện, Diệp Vân Linh giơ tay ngăn lại: "Câm miệng, đừng có nói chuyện."
Đối phương bị Diệp Vân Linh nói cho giật mình, sau đó nhanh chóng ý thức được mình không phải tới để nói chuyện phiếm với cô, lập tức ném hết số trứng gà trong tay ra.
Diệp Vân Linh cũng không thèm nhìn, giờ tay chộp lấy mấy quả trứng.


Lúc này chú Đức đã dẫn Lục Tử Hạo Và Lục Ngữ Nịnh biến mất khỏi tầm mắt cô.
Diệp Vân Linh chờ tới khi không thấy những người trong nhà mình nữa, mới nhìn về những người trước mặt. Tất cả bọn họ đều đang mặc áo đồng phục fandom tiếp ứng của Diệp Vi Vi, trên đầu còn đeo băng đô có ba chữ 'Diệp Vi Vi', nói: "Mấy người là fan của Diệp Vi Vi, tới muốn trút giận thay cô ta à?"
Mấy cô gái đó đều nhìn cô với ánh mắt căm hận, người cầm đầu trong số họ cầm hai quả trứng trong tay, tức giận nói: "Diệp Vân Linh, con đàn bà độc ác nhà cô. Chính vì cái loại thối tha như cô hại Vi Vi nhà chúng tôi phải vào đồn cảnh sát, tôi ném chết cô."


Vừa nói vừa ném hai quả trứng gà trong tay qua, Diệp Vân Linh vươn tay bắt được một quả, lại nghiêng đầu tránh nốt quả còn lại.

Diệp Vân Linh cười như không cười: "Xem ra các người đến đây là muốn thay trời hành đạo, báo thù rửa hận? Thế thì mang có hai quả trứng làm sao mà đủ?"
Cô gái cầm đầu tên là Trịnh Lị Lị, năm nay 15 tuổi, là fan trung thành của Diệp Vi Vi.

Cũng là người đi đầu trong những hoạt động sau khi Diệp Vi Vi xảy ra chuyện.
Hai ngày trước, cô ta tìm được địa điểm quay phim của Diệp Vân Linh nên đã tập hợp một số fan hâm mộ khác của Diệp Vi Vi tới đây chặn đường cô.

Lúc này nhìn thấy cô thản nhiên, thờ ơ nói chuyện, lại nghĩ tới thần tượng của mình giờ đang trong chốn lao tù, lập tức căm phẫn nói: "Nếu không phải do cô, Vi Vi nhà chúng tôi đã không phải vào tù. Từ khi cô ra mắt tới nay vẫn luôn đối địch với chị ấy, sao cô lại xấu xa như vậy."

Diệp Vân Linh: "Các cô có biết tại sao Diệp Vi Vi bị bắt không? Chữ trên bài thông báo của cục cảnh sát, các người không đọc được à? Hay là các người vẫn cứ khăng khăng giả vờ bị mù. Nếu vậy thì tôi không có thời gian chơi đùa với các người đâu."
Trịnh Lị Lị tức giận nói: "Đó là do cô hãm hại chị ấy. Chị Vi Vi là một người rất hiền lành, tốt bụng."

Diệp Vân Linh cạn lời, trợn trắng mắt, nói: "Thôi các cô muốn nghĩ thế nào thì thế ấy đi."
Nói chuyện với fan hâm mộ não tàn thì chẳng khác nào đang lãng phí cuộc đời.

Đến cả thông cáo chính phủ đưa ra bọn họ còn không tin, sao có thể tin lời cô nói, giải thích nhiều chỉ tổ tốn nước bọt.
Đại khái là bị Diệp Vân Linh nói cho nghẹn họng, Trịnh Lị Lị phẫn nộ mở miệng nói: "Diệp Vân Linh, người phụ nữ độc ác này, cô sẽ không được...."

Lời còn chưa dứt thì đã có thứ gì đó lướt qua tai, làm cô ta sợ tới mức câu chữ mắc kẹt trong cổ họng, không nói nên lời.
Vẻ mặt kinh hãi.

Sau lưng truyền đến tiếng 'bang' trứng gà vỡ vụn.
Diệp Vân Linh cầm quả trứng còn lại trong tay, tung lên rồi bắt lấy, nhìn về phía cô gái vừa lên tiếng kia, lạnh giọng: "Nói đi, tiếp tục nói, tôi không được cái gì?"

Trịnh Lị Lị mím môi, vẻ mặt quyết tuyệt bất chấp bất kỳ giá nào: "Cô sẽ không được...."
Vẫn chưa nói hết câu, lại một quả trứng bay tới bên tai, lần này đập thẳng vào lỗ tai cô ta.
Trịnh Lị Lị thậm chí cũng không biết có phải do Diệp Vân Linh cố ý hay không.
"Chuyện gửi thư đe doạ lần trước cũng là do các cô làm? Mấy người cũng chỉ có mấy trò hạ lưu không lên nổi mặt bàn này thôi à?" Diệp Vân Linh xoay xoay cổ tay, nói: "Hai quả trứng vừa rồi xem như cho các người cảnh cáo, lần sau còn dám đến chỗ này của tôi giương oai, tôi sẽ không khách khí như vậy nữa đâu."
Trịnh Lị Lị và mấy cô gái khác rõ ràng đã bị doạ sợ rồi, nhưng vẫn cứng cố mạnh miệng: "Cô có thái độ tồi tệ như vậy, không sợ tôi đi nói ra ngoài sao?"
Diệp Vân Linh cười nói: "Chạy đến phim trường của tôi ném trứng gà, còn mong tôi có thái độ tốt? Nghĩ tôi là mẹ của các cô chắc, mà cái gì cũng phải nhường, phải nhịn. Nếu các cô đã gọi tôi là người phụ nữ độc ác, thì hẳn cũng đã biết tôi không phải người tốt rồi. Đừng có chọc giận tôi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận