Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 432 : Tưởng Mỹ Hàm Tự Tìm Ngược


Nhìn nhóm nhỏ bốn người này, Tưởng Mỹ Hàm hít một hơi thật sâu, có cảm giác như sắp ra pháp trường.

Không có nhóm chat Wechat này, phỏng chừng ba người kia còn không biết bọn họ lại có mối liên hệ với nhau.

Diệp Vân Linh thúc giục: "Đừng chần chờ nữa, nhanh lên đi, chết sớm siêu thoát sớm."
Tưởng Mỹ Hàm hung hăng trừng mắt lườm cô một cái, tức giận nói: "Diệp Vân Linh, cô cứ chờ đó cho tôi."

Nói xong liền nhanh chóng soạn tin nhắn "Em nhớ anh" rồi gửi đi.
[Hahahahahaha, gửi thật, gửi thật kìa, đúng là hết xảy con bà bảy.]

[Tưởng Mỹ Hàm, em xin kính chị một ly, thế mà chị cũng dám gửi thật.]


[Trước khi bọn họ chơi, tôi còn nghĩ mấy người nổi tiếng này chắc sẽ không nỡ nói thật hay mạo hiểm thật đâu, dù sao còn đang livestream. Ai mà ngờ so với người bình thường còn lục thân không nhận hơn. Ha ha ha ha ha.]

[Tôi muốn xem sau khi Tưởng Mỹ Hàm gửi tin nhắn, mấy người bạn trai cũ của cô ấy sẽ trả lời lại thế nào.]

[Tổ tiết mục, mấy người đang làm gì vậy? Mau, mau đưa ống kính lại gần đi. Tôi muốn xem diễn biến tiếp theo.]

Làn đạn của khu vực bình luận đột nhiên tăng vọt, nhanh đến mức căn bản không đọc được bọn họ đang bình luận cái gì.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Tưởng Mỹ Hàm liên tục vang lên chuông báo, mọi người lập tức thò đầu ra hóng hớt.

"Mau nhìn xem, bọn họ trả lời lại thế nào?"
"Tôi đoán chắc cô ấy bị chửi đấy?"

“Ơ sao tôi còn thấy khẩn trương hộ cô ấy là thế nào?”
“Khéo đêm nay Tưởng Mỹ Hàm về phải quỳ bàn phím cũng nên.”

Tưởng Mỹ Hàm nhìn đám người đang xem kịch hay này, trừng mắt nói: “Sao mọi người lại thích hóng hớt thế không biết? Có gì hay mà xem. Đang trực tiếp, đang trực tiếp đó. Chú ý đến hình tượng bản thân một chút. Nếu không sẽ sụp đổ hình ảnh đấy."
Diệp Vân Linh thản nhiên nói: “Tôi có gì mà phải sợ nữa, dù sao hình tượng của tôi cũng nát đến không thể nát hơn rồi.”

Nói xong cô trực tiếp cầm lấy điện thoại di động, cũng không dám đọc tin nhắn trả lời của những người kia, trực tiếp giải tán nhóm chat.
Tốc độ nhanh đến mức những người khác không kịp phản ứng lại, nhóm chat nhất thời biến mất.

Chồng của Tưởng Mỹ Hàm nói: "Thực ra, tôi cũng rất muốn xem."
Mọi người cười ồ lên, Tưởng Mỹ Hàm vỗ vào cánh tay anh ta, nhỏ giọng nói: "Anh đi theo góp vui cái gì?"

Diệp Vân Linh chỉ vào cô ấy nói: "Mọi người xem, đây là thẹn quá hoá giận, thẹn quá hoá giận mà."
Tưởng Mỹ Hàm không thể chịu đựng được nữa, như sư tử vồ lấy thỏ, lao về phía Diệp Vân Linh, hét lên: "Diệp Vân Linh, hôm nay tôi phải chiến đấu với cô."

Nhưng Tưởng Mỹ Hàm làm sao có thể là đối thủ của Diệp Vân Linh, cô ấy vừa lao tới đã lập tức bị Diệp Vân Linh khéo léo tránh đi rồi đè lại.
Diệp Vân Linh: "Đồ nhi, con còn muốn chiến đấu với ta ư, sư phụ thấy con lại không ngoan rồi.”

Hai người ở đó đấu nhau, mấy khách mời nữ bên cạnh bất đắc dĩ tiến lên kéo bọn họ ra.
Sau một đợt náo loạn này, hiệu ứng của chương trình trong livestream lại lên cao, cư dân mạng đều bị bọn họ tấu hài cho cười không ngậm được mồm.
Sau khi Tưởng Mỹ Hàm ngồi xuống, sửa sang lại mái tóc hơi rối của mình, nhìn về phía Diệp Vân Linh với ánh mắt muốn báo thù: "Bây giờ đến lượt tôi đặt câu hỏi. Tôi muốn hỏi Diệp Vân Linh chọn thật lòng hay mạo hiểm?”
Á à hai người này vẫn chưa chịu thôi à.

Diệp Vân Linh bình tĩnh trả lời: "Chọn mạo hiểm."
Khóe miệng Tưởng Mỹ Hàm hơi cong lên, vừa nhìn đã biết đang nghẹn một bụng chủ ý xấu xa, nói: "Gửi tin nhắn thoại cho người mà cô ghét nhất rồi mắng người đó, không dưới một trăm từ.”
Mọi người không khỏi giơ ngón cái lên cho Tưởng Mỹ Hàm.
Tổ tiết mục lại ân cần đem điện thoại di động của Diệp Vân Linh lên cho cô.

[Má ơi hoá ra thật lòng hay mạo hiểm của thế giới người lớn lại kích thích như vậy *xoa tay*.]
[Tôi thực sự lo lắng nếu bọn họ cứ chơi thế này thì sẽ đánh nhau mất.]
[Chơi như kiểu của bọn họ, sợ sau khi trò chơi kết thúc sẽ mất hết bạn bè quá.]
[Các chị không định sống đến ngày mai nữa à?]
[Trên đời này không còn người nào hay chuyện gì đáng để các chị lưu luyến nữa sao?]
Trong sự mong đợi của mọi người, Diệp Vân Linh mỉm cười nói: "Không ngờ cô lại có sở thích kỳ quái như vậy, tôi chỉ có thể khó xử đáp ứng cô rồi."
Nói đến đây, Diệp Vân Linh cầm lấy điện thoại di động, trước mặt mọi người tìm ra WeChat của Tưởng Mỹ Hàm, gửi tặng cô ấy một tràng tinh hoa quốc ngữ không lặp lại, kéo dài trong một phút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận