Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 261: Người Từng Nói Sẽ Che Mưa Chắn Gió Cho Cô Ta


Chuyện kiểu như thế này trước đây Tưởng Đình Sâm cũng đã từng trải qua rất nhiều lần, mỗi khi có việc nghiêm túc cần làm mà chỉ cần nhìn thấy Diệp Vi Vi là anh ta sẽ quên hết mọi thứ.

Nhưng kế cá có như vậy thì Tưởng Đình Sâm cũng không thế mặc kệ để vợ mình bị Diệp Vân Linh làm nhục ở đây.

Tưởng Đình Sâm hít một hơi thật sâu rồi nói: "Vì cô đã cứu con trai tôi hôm qua, nên chuyện vừa rồi cô bắt nạt Vi Vi tôi sẽ không so đo nữa. Tôi còn phải vào bệnh viện thăm Tiểu Từ, tôi đi trước."

Diệp Vân Linh sắc mặt không vui: "Anh có thể đi, nhưng còn Diệp Vi Vi phải ăn xong mới được rời đi."

Tưởng Đình Sâm khó hiểu: "Sao cô cứ phải một hai bắt nạt Vi Vi nhà chúng tôi thế, cô ấy trước giờ còn chưa bao giờ to tiếng với người khác. Cô bắt nạt một người hiền lành như vậy thì có ý nghĩa gì? Huống chi Vi Vi còn là chị họ của cô."

Diệp Vân Linh biết Tưởng Đình Sâm đang bị ảnh hưởng bởi hào quang của nữ chính, cho dù cô có nói gì thì chắc anh ta cũng sẽ không tin, nhưng vẫn nói: "Một tên trong đám bắt cóc tối hôm qua đã nhắc tới kẻ chủ mưu đứng đằng sau sai khiến bọn chúng, gọi là chị Vi Vi. Tôi có lý do để nghi ngờ người đó chính là Diệp Vi Vi."

Tưởng Đình Sâm lập tức phản bác: "Không thể nào, chuyện này tuyệt đối không có khả năng."

Giọng điệu rất chắc chắn, như chém đinh chặt sắt.

Diệp Vân Linh cũng đoán được là sẽ như vậy, mệt mỏi ngồi xuống ghế bn cạnh, khoanh chân nhàn nhã nói: "Dù sao hoặc là tự anh đi, hoặc là anh muốn mang cô ta đi thì phải để cô ta ăn hết bát mì này mới được."

Diệp Vi Vi làm bao nhiêu chuyện ác độc như thế, bắt cô ta ăn một bát mì là đã quá nhẹ nhàng cho cô ta rồi.

Nếu không phải hào quang nữ chính của cô ta còn chưa giải trừ hết thì Diệp Vân Linh đã sớm xông lên đánh cho cô ta một trận.

Tưởng Đình Sâm vẫn còn muốn đấu tranh thêm thì nhận được điện thoại của cha anh ta gọi tới.

Cũng không biết ông ấy nghe được từ đâu tin tức Phương Từ tối qua bị bắt cóc suýt chết, lúc biết tin thiếu chút nữa đã hôn mê bất tỉnh.
Một lúc sau mới phản ứng lại, định dặn dò con trai Tưởng Đình Sâm phải cảm tạ nhà người ta cho đàng hoàng.


Lại biết được tin cảnh sát bên kia nghi ngờ chuyện bắt cóc lần này là do Diệp Vi Vi lên kế hoạch, tuy chưa có bằng chứng trực tiếp nhưng nhiều người đã đào bới ra được các chi tiết.

Mà lúc này, Tưởng Đình Sâm đang đứng về phía Diệp Vi Vi, đối chọi gay gắt với ân nhân cứu mạng cháu nội mình.

Tưởng Đình Sâm có bộ lọc đối với Tưởng Vi Vi, nhưng Tưởng lão gia tử thì không.

Ông ta lập tức chửi mắng xối xả Tưởng Đình Sâm, hơn nữa còn đe doạ nếu anh ta không nói xin lỗi cho tử tế thì sẽ cách hết chức vị, hất cẳng anh ta ra khỏi công ty.

Bên này thì bố ruột đe doạ cho nghỉ việc, ở hiện trường thì Lục Mặc uy hiếp đòi thu mua công ty.

Rơi vào đường cùng, Tưởng Đình Sâm cũng chỉ có thể nhìn về phía Diệp Vi Vi cúi đầu áy náy nói: "Vi Vi, hay là em cố ăn hết bát mì này đi?"

Diệp Vi Vi không thể tin nổi, kêu lên: "....Đình Sâm?"
Tưởng Đình Sâm không dám nhìn vợ, nói: "Ăn mì thôi không sao đâu, cũng dễ tiêu hoá mà, em cố gắng một chút."


Cô ta không thể tin được những lời này lại từ miệng của Tưởng Đình Sâm nói ra. Tưởng Đình Sâm, người đàn ông cô ta xem là duy nhất, người trong hôn lễ đã thề sẽ có phúc cùng hưởng có hoạ cùng gánh, cả đời này sẽ che mưa chắn gió cho cô ta, giờ lại nói ra những điều khiến cô ta cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Cuối cùng, Diệp Vi Vi một lần nữa lại ngồi xuống ghế, tay run rẩy cầm muỗng đũa lên tiếp tục ăn mì.


Cổ họng vốn đã nóng rát lại càng đau đớn hơn mỗi lần cô ta nuốt xuống.
Giống như ai đó đang châm lửa đốt ở cổ cô ta, chưa kể giấm chua đến mức làm cô ta sắp mất đi vị giác.

Mỗi lần ăn một miếng, cô ta lại âm thầm nguyền rủa tên của Diệp Vân Linh một lần.

Nhìn thấy cô vợ nhỏ như vậy, Tưởng Đình Sâm rất không đành lòng, nhưng lại không có năng lực đi ngăn cản, cuối cùng dứt khoát nói: "Vi Vi, anh vào bệnh viện nhìn Tiểu Từ trước, anh để tài xế lại cho em, tí nữa em vào bệnh viện sẽ tiện hơn."

Nói xong liền trực tiếp rời đi.

Nhìn bóng lưng đang xa dần của Tưởng Đình Sâm, Diệp Vi Vi xiết chặt chiếc đũa trong tay đến mức sắp biến dạng.

Tất cả các người, đều chờ đó cho tôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận