Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 288: Diệp Vi Vi Chủ Động


Các phóng viên còn chưa biết chuyện mấy người Lục Tử Hạo bị bắt cóc, nhưng mấy vấn đề mà bọn họ hỏi bây giờ cũng đã đủ để làm Diệp Vi Vi cứng họng.

Chu Đan Đan cố gắng muốn giải vây giúp Diệp Vi Vi, nhưng địch mạnh ta yếu, ngược lại còn bị đẩy ra ngoài.

Fan hâm mộ nhìn thấy nữ thần của mình bị người ta chặn lại, sao có thể nhẫn nhịn cho được.

Cả đám ăn ý với nhau cản phóng viên lại, đáng tiếc bọn họ có lòng mà không có trật tự, sự gia nhập của bọn họ làm cho tình hình vốn đã loạn lại càng thêm loạn.

Diệp Vi Vi bị kẹp giữa dòng người, trong lúc chen chúc không biết ai đã sờ vào mông cô ta, doạ cho Diệp Vi Vi hét lên sợ hãi.

"A......." Tiếng thét chói tai của Diệp Vi Vi cũng giúp mở ra một con đường giữa cô ta và những người khác.

Cuối cùng cô ta không thể kìm nén được nữa, vẻ mặt cau có vì tức giận, nhìn một vòng đám người xung quanh rồi bỏ đi.

Chu Đan Đan đây hành lý đuổi theo sau.

Lúc lên xe, sau khi đóng cửa lại, Diệp Vi Vi không nhịn được hét chói tai để phát tiết bớt bực bội.

Chu Đan Đan đang định leo lên xe thì giật nảy mình,
Sau khi đóng cửa lại, Chu Đan Đan an ủi: "Em cần gì phải so đo với đám người này. Cánh phóng viên lúc nào chẳng lăn xả vì tin tức. Chẳng qua trước kia chị em mình chưa gặp nhiều thôi."

Trước đây, phần lớn thời gian đều là Tưởng Đình Sâm tới đón cô ta. Tưởng Đình Sâm cũng có trợ lý, dưới sự hỗ trợ của bọn họ dù có gặp phải phóng viên thì Diệp Vi Vi vẫn có thể rút lui an toàn.

Diệp Vi Vi nheo mắt, có chút mệt mỏi dựa vào ghế, giờ cô ta cũng chẳng còn sức lực mà nổi giận nữa rồi.

Cô ta chỉ muốn được nghỉ ngơi, sau đó nghĩ cách làm sao để nói chuyện với Tưởng Đình Sâm.

Lúc Tưởng Đình Sâm về đến nhà thì đã hơn 9 giờ tối, thấy Diệp Vi Vi còn chưa ngủ đang dựa vào đầu giường đọc sách thì sửng sốt.

Diệp Vi Vi vừa nhìn thấy anh ta đã muốn nổi giận, nhưng cô ta cũng hiểu, những lúc như thế này lại càng không thể gay gắt với Tưởng Đình Sâm.
Bây giờ thanh danh của cô ta đã rối tinh rối mù, tất cả tiền tiết kiệm của bản thân đều đã dùng để bồi thường phí vi phạm hợp đồng, sau này có nhận được tài nguyên gì trong giới hay không đều phải dựa vào Tưởng Đình Sâm.

Diệp Vi Vi giọng điệu hơi hờn dỗi: "Đình Sâm, cuối cùng anh cũng đã về rồi. Hôm qua em ở trong sở cảnh sát sợ lắm, sao anh không đợi em mà về trước?"


Tưởng Đình Sâm vừa cởi áo khoác trên người vừa trả lời: "Ở công ty có chuyện khẩn cấp phải xử lý. Anh tin bên chỗ em sẽ ổn thôi. Em không làm gì cả thì cảnh sát cũng không thể bắt em nhận tội được, trừ khi chuyện bắt cóc đúng là do em làm."

Diệp Vi Vi sửng sốt một lúc rồi nói: "Làm sao có thể, Đình Sâm, anh càng ngày càng biết nói đùa."

Tưởng Đình Sâm vuốt má cô ta, cười nói: "Anh tất nhiên là tin em rồi. Nếu không đã không bảo luật sư đến bảo lãnh."


Lúc này trên mặt Diệp Vi Vi mới lộ ra tươi cười, định nói gì đó.


Tưởng Đình Sâm nhéo mi tâm giữa hai lông mày: "Anh hơi mệt, đi tắm trước đã."

Diệp Vi Vi cũng muốn theo vào cùng, đề nghị: "Để em tắm chung với anh."
Tưởng Đình Sâm từ chối: "Không phải em đã tắm rồi à?"

Diệp Vi Vi: "Nhưng em muốn tắm với anh nữa."


Hàm ý của những lời này đã rất rõ ràng.

Nếu đổi thành ngày thường Tưởng Đình Sâm đã ôm ngay Diệp Vi Vi lên giường nhưng hôm nay anh ta vẫn cương quyết: "Không được. Hôm nay anh hơi mệt, chỉ muốn tắm một mình thôi."

Người ta đã nói như vậy rồi, Diệp Vi Vi dù sao cũng là phụ nữ, cũng không thể tiếp tục truy đuổi đến cùng.

Vốn là nghĩ có một số chuyện lấy lăn giường làm dạo đầu thì sẽ dễ thành công hơn một chút, nhưng xem ra vẫn phải xem xét tình hình, đợi tâm trạng Tưởng Đình Sâm tốt hơn mới nhắc lại.


Tưởng Đình Sâm tắm rửa xong bước ra, tuỳ tiện lấy khăn tắm lau đầu qua loa rồi định đi thẳng ra ngoài.
Diệp Vi Vi thấy vậy vội gọi anh ta lại: "Đình Sâm, anh muốn đi đâu?"

Tưởng Đình Sâm nói: "Anh còn công việc chưa giải quyết xong nên đến thư phòng."

Diệp Vi Vi: "Nhưng em có chuyện muốn nói với anh."


Tưởng Đình Sâm: "Chờ anh hết bận rồi nói sau đi."

Diệp Vi Vi sốt ruột: "Chỉ năm phút thôi mà."

Bạn cần đăng nhập để bình luận