Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 202: Lục Tử Hạo Khí Phách


Thật ra cũng không có gì phức tạp, giữa biên có hai hàng gôm mười quả bóng nối, người chơi cần lái mô tô chạy thật nhanh vòng qua quả bóng nồi cuối cùng rồi quay trở lại điểm xuất phát. Người về trước sẽ được tính là chiến thắng.


Quy tắc thi đấu này nghe thì đơn giản nhưng trên thực tế thì hành động lại không hề dễ dàng.

Đầu tiên là nói về tốc độ, bất kỳ phương tiện giao thông nào đi quá nhanh cũng đều có nguy hiểm lật xe, giống như đua xe vậy.

Thứ hai tốc độ quá nhanh sẽ gây ra sóng lớn, đến lúc đó có khi mắt cũng không mở ra được, cho dù có mang mũ thì vân bị ảnh hưởng tầm nhìn.

Cuối cùng chính là trường hợp xấu nhất, đó là hai chiếc mô tô nước có khả năng va vào nhau.

Tất nhiên tình huống này khó có thể xảy ra với những người lái xe lâu năm, nhưng chuyện gì cũng có vạn nhất.

Tốc độ nhanh nhất của mô tô nước có thể đạt tới 290 km/h, một khi xảy ra va chạm sẽ vô cùng nguy hiểm.
Lục Tử Hạo nắm tay Lục Ngữ Nịnh đi tới.

Lục Ngữ Nịnh hướng về phía Diệp Vân Linh hét lên: "Dì Vân cố lên." Cô bé chỉ nghĩ là dì Vân đang muốn lái mô tô nước ra biển chơi với người khác, đáy mắt còn có chút hâm mộ.

Sắc mặt Lục Tử Hạo lại có vài phần ngưng trọng: "Dì..... cẩn thận một chút, đến chỗ ngoặt đừng cua gấp quá, an toàn là trên hết, thua cũng không sao cả."

Khó có khi nhìn thấy Lục Tử Hạo giống như người cha già lải nhải thế này, Diệp Vân Linh tiến lại gần xoa đầu cậu bé rồi nói: "Yên tâm đi, sẽ không sao đâu."
Lục Tử Hạo nghiêng đầu tránh sang một bên, nghĩ nghĩ rồi lại bổ sung thêm một câu: "An toàn là trên hết, kể cả có thua, Lục gia chúng ta vẫn nuôi dì được."


Diệp Vân Linh nhịn không được cười, ý tứ sâu xa của thằng nhóc này là, có thua cũng không sao cả, cũng không cần phải xin lỗi ai, cùng lắm thì rút khỏi giới giải trí, Lục gia đủ tiền nuôi cô.
Lời này không chỉ có Diệp Vân Linh nghe hiểu mà tất cả khán giả đang xem phát sóng trực tiếp cũng đều nghe hiểu.



[Lời tiểu Lục tổng mới nói ngầu vãi chưởng, tui bị mê hoặc luôn rồi, mẹ ơi.]

[Không hổ là tiểu Lục Tổng, nói chuyện khí phách thật.]
[Dù nuốt lời là không tốt, nhưng tôi lại thích kiểu thiên vị sủng ái như vậy hu hu hu hu.]

[Tuy dáng vẻ Trịnh Hiến rất ngông cuồng, tôi nhìn cũng thấy chướng mắt, nhưng trận này không thể nghi ngờ gì, Diệp Vân Linh chắc chắn sẽ thua.]

[Theo tôi biết Trịnh Hiến hay chơi trò vận động này lắm, thậm chí còn thi lấy bằng lái mô tô nước luôn rồi. Diệp Vân Linh hoàn toàn không có cửa thắng.]

[Diệp Vân Linh khéo đến cả chân ga nằm ở đâu còn không biết, lần này cô ta đồng ý cũng quá cảm tính rồi.]

[Anh của chúng ta chắc chắn sẽ thắng, em tin tưởng anh. Diệp Vân Linh buộc phải thua.]
Trịnh Hiến bĩu môi, tỏ vẻ coi thường hành vi này của cậu nhóc.


Hai người Diệp Vân Linh và Trịnh Hiến mặc xong áo phao cứu sinh, ngồi lên mô tô nước.
Huấn luyện viên giảng giải cho bọn họ cách điều khiển mô tô.


Trịnh Hiến vốn dĩ đã biết, nên không cần giảng lại nữa, cậu ta nói huấn luyện viên chỉ cần dạy cho mỗi Diệp Vân Linh là được.

Diệp Vân Linh lắng nghe rất nghiêm túc, nhìn cảnh này Trịnh Hiến lại càng thêm yên tâm.


Đạo diễn Tần cũng hiểu tâm lý của cư dân mạng, để khán giả xem cho đã ghiền còn cố ý mời hai vị huấn luyện viên chuyên nghiệp lại đây, lái mô tô nước chở VJ vác máy quay theo sau, tranh thủ không bỏ lỡ những khoảnh khắc xuất sắc khi thi đấu.

Theo hiệu lệnh của huấn luyện viên, Trương Hi Minh cũng nhấn vào đồng hồ trên tay bắt đầu bấm giờ.
Hai người đồng thời xuất phát, giống như hai mũi tên cùng lao ra một lúc.


Hai cột sóng khổng lồ cùng bắn ra, để lại một dấu vết tuyệt đẹp cho cuộc đua vừa mới bắt đầu của bọn họ.



Lúc đầu, mọi người đều cho rằng đây sẽ là một trận thi đấu nhàm chán không có chút kịch tính hồi hộp nào, nhưng điều khiến người ta kinh ngạc chính là tốc độ của Diệp Vân Linh vậy mà cũng rất nhanh, thậm chí hoàn toàn không thua kém gì Trịnh Hiến.
[Uầy không nhận ra Diệp Vân Linh lái xe cũng đỉnh phết.]

[Giờ đang đi theo đường thẳng nên không thể nhìn ra được kỹ thuật, cứ vặn ga đi về phía trước là được, tí nữa đến khúc cong hình chữ S mới tới lúc hay này.]

[Đúng đấy, tôi cảm thấy khoảng cách giữa hai người họ sẽ sớm hiện ra thôi, nhưng mà Diệp Vân Linh có thể lái được thế này, tôi đã thấy rất không tồi rồi.]


Bạn cần đăng nhập để bình luận