Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 342: Nấm Độc


Từ miệng mấy người này cô biết được chuyện buổi sáng có người tới hắt máu, ném sơn, đòi tiền,..v...v

Sau đó Diệp Xương Thịnh gọi Diệp Vi Vi đến rồi bọn họ vào thư phòng nói chuyện. Cụ thể là nói chuyện gì thì chỉ có hai người họ biết.

Dù sao lúc đi ra thì nhìn tâm trạng Diệp Xương Thịnh có vẻ rất tốt.

Sau đó Diệp Vi Vi còn ở lại ăn sáng, ăn sáng xong xuôi cô ta liền rời đi.

Ánh trăng xuyên qua tầng mây, đọng lại ở thành phố này. Chiếc ô tô màu đen với những đường cong mượt mà phóng nhanh trên con phố.

Diệp Vân Linh ngồi trong xe, cắm USB vào di động, mở video bên trong ra.


Diệp Xương Thịnh xảy ra tai nạn vào khoảng một giờ chiều, lúc đó xe cộ lưu thông trên đường không nhiều nên có thể nhìn thấy xe của ông ta khá rõ ràng.

Đúng là không có chiếc xe nào đâm vào ông ta mà do ông ta lái xe giống như bị động kinh.

Xe đang chạy bình thường thì đột nhiên tăng tốc đâm sầm vào cây. Kể cả có do phanh có vấn đề thì lúc đó trên đường cũng không có nhiều phương tiện lưu thông, cũng không cần giám tốc bằng cách đâm vào một cây cổ thụ.

Đây giống như tự sát thì đúng hơn.


Bất quá Diệp Vân Linh phát hiện ra, trước khi Diệp Xương Thịnh đâm xe thì đã có một số hành vi kỳ lạ. Hai tay vốn đang nắm lấy vô lăng thì đột nhiên buông ra, múa may trong không trung giống như đang cố gắng bắt lấy cái gì đó.


Cũng không biết có phải là biểu hiện của say xỉn hay không.
Sau khi về đến nhà, Diệp Vân Linh lại đói bụng, cô bảo đầu bếp nấu cho mình cái gì ăn.
Trong lúc chờ đồ ăn, Diệp Vân Linh xem lại đoạn video. Cô vẫn có linh cảm chân tướng của vụ tai nạn nằm ở trong đoạn video này, nhưng xem đi xem lại rất nhiều lần vẫn không phát hiện ra vấn đề gì.

Đầu bếp bưng mì đã nấu xong tới trước mặt cô, định bảo cô tranh thủ ăn lúc còn nóng.
Kết quả đúng lúc nhìn thấy đoạn video Diệp Vân Linh đang xem, thấy hành vi của Diệp Xương Thịnh trước khi xảy ra tai nạn, vô thức nói: "Sao người này nhìn kỳ lạ thế nhỉ? Nhìn cứ như ăn nấm độc xong bị ảo giác ấy."


Diệp Vân Linh khiếp sợ, ngước mắt hỏi: "Anh vừa mới nói cái gì?"

Diệp Vân Linh đoán tai nạn xe cộ của Diệp Xương Thịnh không phải đơn giản nhưng cũng không có chứng cứ. Nếu không phải vừa rồi tình cờ đầu bếp nhắc nhở thì có cho cô tự suy nghĩ một năm cũng nghĩ không ra.
Xem ra Diệp Vi Vi cũng khôn ngoan hơn rồi, chọn cách vòng vèo như vậy.
"Tôi có việc ra ngoài một lát." Diệp Vân Linh đột nhiên nghĩ tới cái gì, lập tức đứng dậy muốn đi ra ngoài.



Đầu bếp vội ngăn cô lại: "Phu nhân ăn trước mấy miếng đã, không tí nữa lại đói bụng."
Nhìn bát mì kia, không thể lãng phí đồ ăn, Diệp Vân Linh hét to: "Chú Đức, chú bảo A Bân đánh xe ra cửa chờ tôi."
Diệp Vân Linh cầm đũa lên, cũng không sợ nóng hay không, và vội hai ba ngụm hết bát, cách ăn giống như quỷ đói đầu thai làm cho đầu bếp choáng váng, tự hỏi chẳng lẽ đồ ăn anh ta nấu ngon đến mức đó sao?

Diệp Vân Linh đi tới cửa, vừa lúc đụng phải Lục Mặc vừa đi đâu về, đâm sầm vào lòng anh.
Lục Mặc đỡ lấy người vừa lao vào lòng mình, nói: "Có chuyện gì thế? Sao lại gấp gáp như vậy."
Diệp Vân Linh trả lời: "Tôi có việc phải ra ngoài một lát."

Lục Mặc kéo lấy cái người đang muốn đi lại, dịu dàng: "Em chờ một chút."
Đối mặt với ánh mắt khó hiểu của Diệp Vân Linh, Lục Mặc duỗi tay lấy xuống một miếng vụn mì trên khoé miệng của cô xuống.
Diệp Vân Linh có chút ngượng ngùng: "Vừa nãy ăn nhanh quá."

Lục Mặc hỏi: "Có cần tôi đi với em không?"
Diệp Vân Linh: "Không cần đâu. Để A Bân đi với tôi là được."
Diệp Vi Vi chờ trong bệnh viện hơn 6 tiếng đồng hồ, cuối cùng Hà Xuân Hoa cũng đã ra khỏi phòng phẫu thuật.
Bác sĩ nói bệnh nhân vẫn chưa hoàn toàn qua cơn nguy kịch, còn phải tiếp tục theo dõi trong vòng 48 tiếng. Nếu sau 48 tiếng không có biến chứng gì thì cơ bản là đã an toàn.
Diệp Vi Vi ngồi trong khu phòng bệnh VIP chăm sóc Hà Hồng Hoa, dáng vẻ hiếu thuận khiến cho các nhân viên y tế nhìn cũng thấy đau lòng.
Y tá trưởng tiến lại khuyên bảo: "Diệp tiểu thư à, hay là cô cứ về nhà nghỉ ngơi trước đi. Tôi thấy cô đã chờ gần 7 tiếng đồng hồ không ăn không uống rồi, có là người sắt cũng không trụ nổi."


Bạn cần đăng nhập để bình luận