Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 298: Diệp Vân Linh Bị Khủng Bố


Diệp Vân Linh lắc đầu nói: "Ai mà biết được? Lời cô ta nói đều không tin được. Trên mạng còn nói em mang vốn vào đoàn 600 triệu, hừ, em mà có từng ấy tiền thì còn đi đóng phim làm gì, em......"
Đột nhiên Diệp Vân Linh nghĩ tới một chuyện, cô không có tiền nhưng Lục Mặc thì có.

Bạch Hòa cũng nghĩ tới điều này, hỏi: "Chẳng lẽ là chồng em đầu tư?"

"Em cũng không biết nữa. Anh ấy không nói với em." Diệp Vân Linh vừa nói vừa lấy di động ra gọi điện thoại cho Lục Mặc.

Sau khi đổ hai hồi chuông, bên kia bắt máy, Diệp Vân Linh hỏi thẳng: "Lục Mặc, anh có đầu tư vào phim 'Tận thế đến rồi' không?"

Lục Mặc vừa mới họp xong, một tay cầm điện thoại, tay kia hơi kéo cà vạt xuống, lộ ra yết hầu gợi cảm, giọng nói hơi lười biếng đáp: "Ừ."

Diệp Vân Linh hỏi: "Sáu trăm triệu?"

Lục Mặc: "Chuẩn."

Diệp Vân Linh: "Anh đầu tư nhiều tiền như thế làm gì? Tận sáu trăm triệu đó."

Lục Mặc treo cà vạt lên ghế, ngồi xuống rồi nói: "Để đạo diễn khoan dung với em hơn."

"........" Diệp Vân Linh trong đầu tràn đầy dấu chấm hỏi, anh làm như cô có thể bị bắt nạt không bằng.

Cô là ai? Cô là Diệp Vân Linh đó, ai mà bắt nạt được cô chứ.
Rất nhanh, cô đã nghĩ tới cái gì, hỏi: "Đừng nói là anh lo kỹ thuật diễn của tôi quá kém sẽ bị người ta mắng đấy nhé?"

Lục Mặc hơi nhíu mày, ngón tay gõ nhẹ lên bàn, tự hỏi không biết mình có nên nói thật với cô không.

Diệp Vân Linh bên kia đã đoán được, hít sâu một hơi, sau đó nói: "Cảm ơn, tạm biệt."

Hai chữ cuối cùng là cô nghiến răng nghiến lợi nói ra.

Sau khi cúp máy, Diệp Vân Linh nhìn Bạch Hoà, nói: "Là anh ấy đầu tư."
Bạch Hoà dở khóc dở cười: "Chị nghe thấy rồi, sợ em diễn dở sẽ bị mắng nên mới đầu tư 600 triệu."

Diệp Vân Linh nói: "Mệt cho em trước đó còn tưởng kỹ năng diễn xuất của em đã chinh phục được đạo diễn đấy, haiz, hoá ra đúng là dựa vào năng lực của đồng tiền thật."


Bạch Hoà an ủi: "Cái này chỉ chứng tỏ chồng em rất thương em, 600 triệu chỉ để người ta đừng mắng em. Đầu tư tận 600 triệu vào một bộ phim điện ảnh quốc nội, người đàn ông này rất được đấy."
Diệp Vân Linh cũng không hiểu tại sao Lục Mặc lại làm thế, tất nhiên cô không tin Lục Mặc đầu tư là vì thích cô.

Tám, chín phần mười là anh cảm thấy bộ phim này có tương lai nên muốn đầu tư để kiếm đầy bồn đầy bát, đúng lúc cô lại muốn đóng phim này nên nhân tiện cũng chiếu cố một chút.

Nếu như vậy thì có thể hiểu được.

Thấy Diệp Vân Linh vẫn còn ngơ ngác, Bạch Hoà tưởng là cô vẫn buồn vì nhận được vai nhờ vào năng lực của đồng tiền, cười an ủi: "Thời buổi này có ai có khả năng mà không mang vốn vào đoàn đâu? Hơn nữa như em sao có thể gọi là mang vốn vào đoàn được, đầu tư tận 600 triệu chỉ để đóng một vai nhỏ như vậy. Do cư dân mạng không biết sự thật thôi, chỉ cần tiết lộ chuyện này ra là bọn họ sẽ không tấn công em nữa. Nói không chừng còn phải khen ngợi em ấy chứ."

Diệp Vân Linh lắc đầu, cô không quan tâm đến chuyện trên mạng mà đang suy nghĩ về Diệp Vi Vi.

Đúng lúc này, di động của Diệp Vân Linh vang lên, là số lạ, cô cũng không nghĩ nhiều liền bắt máy.
Đối phương đầu tiên là cẩn thận dò hỏi: "Xin chào, xin hỏi đây có phải số của Diệp Vân Linh không?"
Diệp Vân Linh trả lời: "Tôi đây, bạn là?"

Rất nhanh đầu dây bên kia đã đổi giọng, giận dữ nói: "Đúng là cô rồi. Sao cô lại vô liêm sỉ như thế chứ, kỹ năng diễn xuất của mình nát nét thế nào mà còn không biết sao? Nhân vật Tống Tinh Vãn hoàn toàn không phù hợp với cô đâu. Biết điều thì mau rút lui đi, nếu không sau này ngày nào tôi cũng sẽ vác gạch đến đoàn làm phim, gặp lần nào tôi đánh lần đó."
Đối phương bắn rap một tràng xong cúp máy luôn.
Diệp Vân Linh nhìn cuộc gọi đã kết thúc, cảm thấy khó hiểu.

Lúc này lại có điện thoại gọi tới, Diệp Vân Linh bắt máy, từ giọng nói có thể nghe ra là một người khác, cũng gọi tới để chửi cô một trận.
"Diệp Vân Linh ngu xuẩn, rác rưởi như cô mà cũng đòi diễn Tinh Vãn của tôi. Tôi trù cho cô hôm nay ra đường bị xe đâm. Mụ phù thuỷ xấu xa như cô, liếc nhìn một cái là đã muốn ói...."

Bạn cần đăng nhập để bình luận