Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 129: Hai Mẹ Con Dạo Chợ


Diệp Vân Linh mổ bụng, đánh vảy, bỏ mang rồi moi nội tạng, kỹ thuật kia vừa nhanh nhẹn lại vừa chuyên nghiệp.
Ai không biết còn tưởng cô là dân bán cá chuyên nghiệp ở chợ có tay nghề hơn hai mươi năm.
[Diệp Vân Linh biết cả giết cá, làm cá luôn. Mà quan trọng là thủ pháp còn cực kỳ điêu luyện nữa
chứ.]
[Chị gái này nhìn xinh đẹp thế mà lại sát sinh, tàn nhẫn quá.]
[Cá: Đừng nhìn cô ta xinh đẹp, thật ra cô ta là một sát thủ vô tình.]
[Cô gái thế này không nên cưới về nhà, xem cô ấy giết cá, thời điểm lúc hạ đao xuống, trình độ vô
cùng thành thục. Thật đáng sợ.]
[Đừng sát sinh, a di đà phật.]
[ ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha cười chết tôi rồi, lầu trên là Lạt Ma mới đi Tây Thiên thỉnh kinh về à?]
[Trước đây từng nghe nói có Bồ Tát online, hôm nay xem như đã được chứng kiến rồi.]
[Vị này mà thiêu ba viên xá lợi là ít.]
Dù cho các khán giả có mắng mỏ thế nào thì video giết cá của Diệp Vân Linh vẫn được các cư dân
mạng lan truyền khắp nơi, còn leo lên cả hot search.
Không ít giang cư mận trực tiếp gọi cô là "Tây Thi giết cá xinh đẹp nhất".
Người đẹp hơn cô thì không giết cá giỏi như cô, còn giết cá giỏi hơn cô thì lại không đẹp được bằng
cô.
Bên này Diệp Vân Linh và Lục Tử Hạo phối hợp với nhau, Lục Ngữ Nịnh đứng bên cạnh phụ trách
bán manh*, chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ, một trăm cân cá đã được bán hết.
*Bản manh: Có những hành động và biêu cảm đáng yêu, khiến người khác phải xiêu lòng, biêu cảm
kiểu cute, dễ thương.
Lục Tử Hạo ban đầu định bán xong cá là thu quán đóng cửa.
Kết quả có ông lão lại đây xem chữ của cậu bé thì yêu thích không buông tay.
Nói tháng sau con trai ông ấy chuyển nhà, muốn nhờ cậu bé hỗ trợ viết một bộ câu đối tân gia, tất
nhiên là sẽ gửi tiền phí.

Lục Tử Hạo nhìn về phía Diệp Vân Linh hỏi: "Có được không ạ?"
Diệp Vân Linh nói: "Có thể chứ."

Lục Tử Hạo có chút kích động hỏi tiếp: "Thế định giá như thế nào được?"
Diệp Vân Linh nghĩ ngợi một lúc rồi đáp: "Cháu tự quyết định đi."

Bán xong cá Diệp Vân Linh muốn đi dạo một vòng xung quanh xem, phiên chợ này nhìn cũng khá náo nhiệt.
Lục Ngữ Nịnh vừa nghe nói có thể đi chơi, lập tức bỏ rơi anh trai, muốn đi dạo với cô.

Cuối cùng hai người họ yên tâm thoải mái mà bỏ lại Lục Tử Hạo để đi dạo phố, dù sao cũng có người của tổ tiết mục bên cạnh nên cũng không cần quá lo lắng.
Trên đường đi Lục Ngữ Nịnh nhìn thấy có người bán kẹo hồ lô, ánh mắt trông mong khao khát muốn ăn.


Diệp Vân Linh sờ sờ số tiền bán cá trong túi, nói: "Chọn một xiên đi."
Lục Ngữ Nịnh hơi do dự: "Dì Vân, đây là tiền bán cá mà. Chúng ta không phải đưa tiền bán cá cho tổ tiết mục rồi trả lại cho người dân trong thôn sao ạ?"

Diệp Vân Linh nói: "Đúng vậy. Cho nên tiền bây giờ chúng ta dùng không phải tiền bán cá mà là tiền do anh trai cháu bán chữ đấy. Chẳng qua mượn tiền của tổ tiết mục dùng trước, lát nữa để anh cháu trả lại là được."

Vừa nghe là dùng tiền của anh trai, Lục Ngữ Nịnh liền yên tâm rồi, lập tức chọn một xiên kẹo hồ lô trái cây ngào đường.

Diệp Vân Linh cũng mua cho mình một xiên.
Sau đó thấy có người bán đậu phộng rang, cũng mua một túi, thấy có người bán kẹo mạch nha lại mua cho Lục Ngữ Nịnh một cái.

Hai người cứ vừa đi vừa ăn suốt một đường như vậy.
Các khán giả nhìn mẹ con Diệp Vân Linh đang ăn ăn uống uống không ngừng bên này, lại nghĩ tới tiểu Lục tổng ở bên kia vẫn đang miệt mài, vất vả viết chữ kiếm tiền.

[Đúng là lòng người bạc bẽo.]
Người đầu tiên bọn họ gặp là Thư Nhã.

Việc làm ăn của Thư Nhã bên này cũng khá tốt, tuy rằng còn kém so với Diệp Vân Linh bên kia, nhưng độ nhận diện quốc dân của chị ấy khá cao. Cho dù là mấy bác trai bác gái bình thường không hay lên mạng thì cũng đều đã từng xem phim Thư Nhã đóng trên TV.
Vì vậy cũng thu hút rất nhiều sinh ý kinh doanh cho chị ấy.

Tuy chị ấy không biết làm cá nhưng mọi người cũng chủ yếu là hướng về phía minh tinh nên mới tới mua, thuận tiện xin chụp chung tấm ảnh, việc kinh doanh cũng rất tốt.
Thư Nhã lúc nhìn thấy Diệp Vân Linh có hơi kinh ngạc, bất quá một mình chị ấy đang bận cân cá, thối tiền, nên cũng không có thời gian rảnh mà nói chuyện với Diệp Vân Linh.

Lại đi tiếp thêm một lúc thì gặp Trương Thư Du.

Bạn cần đăng nhập để bình luận