Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 405: Ba Mẹ, Hai Người Đang Làm Gì Vậy?


Ở khoảng cách này, Lục Mặc chỉ cần cúi đầu một chút là có thể chạm vào môi cô.

Nhưng đến lúc sắp đụng tới, Lục Mặc lại đứng dậy.

Giáo dưỡng của bản thân không cho phép anh tranh thủ lúc người khác đang ngủ làm ra hành vi hôn trộm đối phương.

Đang định rút lui thì Diệp Vân Linh vừa rồi vẫn đang ngủ say đột nhiên cau mày, biểu cảm ngũ quan trên gương mặt vốn đang ngủ yên ổn cũng trở nên hơi hoảng loạn.

Lục Mặc thấy thế, vội vươn tay vỗ vào bả vai cô lần nữa, muốn đánh thức cô dậy: "Vân Linh......."

Kết quả tay anh vừa mới chạm vào vai cô, Diệp Vân Linh đang mơ ngủ đột nhiên duỗi tay nắm lấy bàn tay đang đặt trên vai mình, hất mạnh ra ngoài.

Lục Mặc thấy thế vội cúi xuống đỡ, nhưng lại phải đối diện với một chân của Diệp Vân Linh đá tới, anh duỗi tay ngăn lại thì lại bị Diệp Vân Linh nắm lấy cả hai tay và đè lên.

Lục Mặc muốn đẩy cô ra nhưng Diệp Vân Linh cũng rất ra sức, giữ tay anh rất chặt, thậm chí để đề phòng anh chạy thoát, Diệp Vân Linh còn vòng cả hai chân qua, kẹp chặt người anh lại.
Lục Mặc cũng không dám đẩy mạnh cô ra, sợ làm cô bị thương.

[Oa oa oaaaaaaa, mới sáng sớm vợ chồng nhà này đã chơi trò kích thích như vậy rồi sao?]

[Tôi sai rồi, trước đó lúc tắm rửa Lục tổng không cho xem, tôi còn mắng anh ấy keo kiệt. Hoá ra trò hay thực sự là ở phía sau.]
[Đây là thứ tui không phải bỏ tiền ra cũng có thể xem sao?]

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha mạnh dạn đoán sắp có một cái hot search hay ho rồi]
Sau khi đè lên người Lục Mặc, Diệp Vân Linh cuối cùng cũng nhận ra rõ ràng mình đang đè lên ai, trong mắt cô hiện lên một chút kinh ngạc, hơi nhướn mày hỏi: “Lục Mặc, sao anh lại ở đây?”

“Em nói xem?” Khoé môi Lục Mặc hơi nhếch lên, lòng bàn tay dán vào eo thon nhỏ của Diệp Vân Linh: “Anh…….”
Lục Mặc đang định nói chuyện thì đột nhiên dừng lại, sắc mặt có chút mất tự nhiên, ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề.

Nhiệt độ trên bầu ngực cô xuyên qua quần áo truyền sang anh, khiến trái tim Lục Mặc đập càng lúc càng nhanh.
“Sao mặt anh đỏ thế? Ốm à?” Diệp Vân Linh đặt tay lên trán Lục Mặc, trên mặt lộ ra vẻ tò mò.

Xúc cảm từ bàn tay lạnh lẽo không làm Lục Mặc bình tĩnh lại mà ngược lại còn khiến cho thân thể anh càng thêm khô nóng hơn.
Sau khi Diệp Vân Linh đặt tay lên trán anh, cảm thấy nhiệt độ hình như cũng không cao lắm, lo lắng sợ mình dùng tay không chính xác, liền muốn áp trán của mình lên trán của anh để kiểm tra nhiệt độ.

Kết quả ngay khi cô vừa mới cử động thân thể một chút thì Lục Mặc đã duỗi tay ra ngăn động tác của cô lại, thanh âm hơi khàn khàn cộng thêm chút dồn dập không dễ phát hiện ra, nói: “Đừng nhúc nhích.”
Cuối cùng Diệp Vân Linh cũng đã nhận ra biến hoá trên cơ thể của Lục Mặc, giọng nói có chút không dám tin: “Anh…….”

Lục Mặc vốn đang xấu hổ vì bản thân có phản ứng, nhưng Diệp Vân Linh tỏ ra kinh ngạc như vậy là sao?

Cô thật sự không xem anh là đàn ông?
Lục Mặc bất đắc dĩ cười khổ: “Vân Linh, anh cũng chỉ là một người đàn ông bình thường thôi mà.”

Đáy mắt Diệp Vân Linh mang theo vài tia ý cười, nói: “Có thể cảm nhận được, rất bình thường.”
Lục Mặc hỏi: “Thấy anh chật vật như vậy em có vẻ rất vui?”
Diệp Vân Linh bĩu môi, hơi đắc ý: “Có chút chút. Sáng sớm ra có thể trêu chọc Lục tổng cao lãnh thành như vậy, chứng tỏ tôi rất có sức hấp dẫn.”

Lục Mặc lại hỏi: “Vậy em có muốn thấy mình hấp dẫn hơn không?”
Diệp Vân Linh khó hiểu: “………hử?”
Trong lúc Diệp Vân Linh chưa kịp phản ứng lại, Lục Mặc đã cúi đầu hôn vội xuống trán cô, nói: “Buổi sáng tốt lành.”

Diệp Vân Linh: “………..”
Diệp Vân Linh không kịp phòng bị, cô trước nay chưa bao giờ nghĩ tới Lục Mặc sẽ lén hôn cô trong lúc cô mất cảnh giác.
Giọng nói của anh mang theo một chút quyến luyến, nhưng ánh mắt lại vô cùng thanh tỉnh, thanh tỉnh đến mức Diệp Vân Linh còn tưởng rằng chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.
Nếu không phải độ ấm trên trán còn chưa hoàn toàn tan biến nhắc nhở cô rằng, nụ hôn vừa rồi là thật.
Mà cũng lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp, một đám cư dân mạng đều đã biến thành chó săn hú hét ầm ĩ.
Ngay khi Diệp Vân Linh đang muốn mở miệng nói chuyện thì ngoài cửa, một giọng nói trẻ con non nớt vang lên.
“Ba mẹ, hai người đang làm gì vậy?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận