Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 359: Thất Sách Rồi


Lục Ngữ Nịnh cũng nhớ tới chuyện này, gật đầu nói: "À, thì ra là thế."
Vì thế ba người, một ngồi trên thành bể bơi, hai người còn lại đứng bên cạnh xem thi đấu.
Lúc cuộc thi sắp có kết quả cuối cùng thì Diệp Vân Linh mới nhảy xuống nước, bơi một vòng với tốc độ rất nhanh.


Nhìn tốc độ bơi của cô, mọi người không khỏi thở dài cảm thán, may mà cô nhảy xuống muộn, nếu không vị trí thứ nhất chắc chắn là của cô.
Lúc mọi người lên bờ, nhân viên công tác nhanh chóng mang khăn tắm tới phủ lên người họ.
Dựa theo thứ tự về đích, vị trí thứ nhất thuộc về Trương Thư Du, thứ hai là khách quý mới gia nhập Ngô Dục Văn, thứ ba là Thư Nhã, thứ tư là Tưởng Mỹ Hàm, vị trí thứ năm, không nghi ngờ gì nữa chính là của Diệp lười biếng Vân Linh.


Mọi người đứng thành một hàng, Diệp Vân Linh vỗ vỗ vai Trương Thư Du nói: "Cô vất vả giành được vị trí thứ nhất, tí nữa tôi lại cầm phần thưởng."
Trương Thư Du hỏi: "Phần thưởng gì cơ?"
Lúc đó cô ấy đang bơi dưới nước, không nghe thấy Lục Tử Hạo nói gì.

Diệp Vân Linh nói: "Dựa theo thói quen của tổ tiết mục, nhiệm vụ đầu tiên thường là để phân phối phòng ở. Không phải các cô quên vụ cá cược trong rừng mưa nhiệt đới rồi chứ?"
Sắc mặt Trương Thư Du trong nháy mắt nghệt ra, sau đó còn muốn giả bộ mất trí nhớ: "Lúc đó chúng ta đã hứa hẹn gì ấy nhỉ? Sao tự nhiên tôi lại quên hết cả thế này."
"Không sao, tôi giúp cô nhớ kỹ là được." Diệp Vân Linh sốt sắng nói: "Tôi còn tưởng cá cược này vô nghĩa rồi, ai ngờ còn có tác dụng chứ."

Ngô Dục Văn đứng ở vị trí thứ hai không khỏi thấy may mắn vì lúc nãy đã không giành được vị trí thứ nhất, nếu không người bị đổi sẽ là cô ấy.
Mà không đúng, lúc đó cô ấy còn chưa tham gia chương trình này, nên cá cược này không cần làm theo.

Lại ảo não vì mình đã không cố gắng hết sức để giành được vị trí đầu tiên.
Nhìn dáng vẻ Diệp Vân Linh nắm chắc thắng lợi kia, Trương Hi Minh đột nhiên mỉm cười đầy ẩn ý: "Vậy chúng ta bắt đầu tuyên bố phần thưởng thi đấu lần này nhé."

Lúc Diệp Vân Linh nhìn thấy Trương Hi Minh nhận lấy năm cái phong bao lì xì từ nhân viên công tác, đột nhiên cô có dự cảm không tốt lắm.
Sau đó nghe thấy Trương Hi Minh nói: "Nhiệm vụ hôm nay tổ chương trình giao cho mọi người chính là tự do hành động, du lịch miễn phí. Có nghĩa là hôm nay sẽ không có lịch trình cố định, mọi người có thể tự do đi chơi và mua sắm. Nhìn thấy bất kỳ món quà lưu niệm nào ưa thích cũng có thể mua về nhà."

Mọi người vui mừng vỗ tay hoan hô, không phải làm nhiệm vụ, đúng là thuần tuý đưa bọn trẻ đi du lịch, còn có thể không vui sao.
Nhưng mà với tính cách của tổ tiết mục, chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy.

Quả nhiên lại nghe thấy Trương Hi Minh nói tiếp: "Nhưng, sẽ có một nhiệm vụ nho nhỏ. Đó là mọi người phải tới năm địa điểm tham quan, danh lam thắng cảnh, đương nhiên không giới hạn là địa điểm nào, cái này tuỳ ý mọi người. Trên đảo có ít nhất mấy chục danh lam thắng cảnh, tôi tin sẽ có rất nhiều lựa chọn. Ngoài ra còn một điểm quan trọng cần lưu ý nữa, là hôm nay bất kể mọi người mua thứ gì hay vào danh lam thắng cảnh nào thì cũng không được tiêu tiền của mình mang đến, chỉ được dùng tiền của ekip chương trình phát."
Sau đó Trương Hi Minh bắt đầu phát lì xì phần thưởng của cuộc thi bơi lội.

Vị trí thứ nhất là 1000 USD

Thứ hai 700$
Thứ ba 500 $
Thứ tư 300 $

Diệp Vân Linh nhìn bao lì xì bên ngoài ghi vị trí thứ 5 của mình, mở ra, bên trong chỉ có một tờ 10 $ đáng thương.
Lại nhìn bảng giá của cửa hàng kem bên cạnh, một cái 5 $.
Xong rồi. Thất sách.
Trương Thư Du cầm phong bao lì xì 1000 $ tiến lại khoe khoang, nhìn người nào đó chỉ có 10$ , xát muối vào vết thương không chút lưu tình:
"Ai ui, có 10$ thì mua được gì chứ, cả nhà ăn kem còn không đủ. Làm sao mà hoàn thành nhiệm vụ được đây. Chậc chậc."
Diệp Vân Linh liếc nhìn cái phong bao có vẻ khá dày kia, tay hơi ngứa, bỗng nhiên muốn muốn cướp thì làm sao bây giờ?
Khó có khi làm cho Diệp Vân Linh nghẹn họng không nói nên lời, Trương Thư Du càng đắc ý nói: "Đúng là người tính không bằng trời tính. Ai mà ngờ được phần thưởng không phải phòng ở mà lại là tiền chứ. Vậy nên, hứa hẹn không có giá trị trong lần này rồi."


Bạn cần đăng nhập để bình luận