Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 205: Diệp Vân Linh Chắc Chắn Phải Thua


Diệp Vân Linh lái mô tô quay về bờ biển, từ trên xe nhảy xuống, cởi mũ bảo hiểm ra để lộ khuôn mặt ướt đẫm.

Tuy có mang mũ bảo hiểm nhưng sóng to như vậy nên cũng không tránh khỏi bị tạt nước vào bên trong, tóc và mặt đều ướt hết.

Lục Ngữ Nịnh chạy tới đưa khăn tắm cho cô: "Dì Vân, dì lau đi."
Lục Tử Hạo tuy không nói gì nhưng từ nụ cười trên mặt cũng có thể nhận ra, giờ phút này cậu bé cũng đang rất vui vẻ.

Những người khác cũng xúm lại hỏi han, quan tâm.

Thư Nhã ôm lấy trái tim nhỏ bé của mình rồi nói: "Vừa rồi chị xem em thi đấu mà khẩn trương muốn chết, suýt nữa bị bệnh tim luôn rồi."

Trương Thư Du nói: "Cái cô này cũng soái quá rồi đấy, có phải cố ý muốn quyến rũ tôi không?"

Diệp Vân Linh duỗi tay nâng cằm Trương Thư Du lên nói: "Tôi chính là muốn quyến rũ cô đấy, để cô gả cho tôi."

Mọi người hi hi ha ha cười nói đùa giỡn, một lúc sau Trịnh Hiến cũng tới rồi.

Chậm hơn Diệp Vân Linh khoảng tâm 2 phút 30 giây.
Vốn dĩ cú ngã xuống nước kia cũng không trì hoãn lâu như vậy, chủ yếu là do Trịnh Hiến biết ván này mình chắc chắn sẽ thua nên còn ở trong nước tức giận một lúc.

Cậu ta thật sự không ngờ Diệp Vân Linh sẽ biết lái mô tô nước, hơn nữa lái còn rất giỏi.

Sau khi lên bờ, Trịnh Hiến bực bội trách móc: "Diệp Vân Linh, rõ ràng cô biết lái mô tô nước, thế mà cô lại nói với tôi là cô không biết. Sao cô có thể âm hiểm xảo trá như vậy được?"

Diệp Vân Linh nhàn nhạt liếc cậu ta một cái, khoanh tay trước ngực, cười như không cười mà nói:
"Tôi chưa bao giờ nói là tôi không biết lái, chính cậu cho rằng tôi không biết, vậy thì liên quan gì
đến tôi."
Trịnh Hiến ngẫm nghĩ lại Diệp Vân Linh đúng là chưa từng nói thật, nhưng cách cô ta thể hiện trước đó rõ ràng là cố ý để cậu ta hiểu nhầm.
"Nếu đã biết lái, vậy tại sao lúc rút thăm trúng mô tô nước cô lại tự đánh vào tay mình. Còn không phải cố ý lừa gạt để tôi tưởng cô không biết lái?"

Diệp Vân Linh nói: "Đó là do cậu ngu, không dùng đầu óc suy nghĩ, chỉ biết tưởng"

Trịnh Hiến: "Cô......."

Diệp Vân Linh không khách khí chửi thắng: "Cô cái gì mà cô? Trước lúc tới tham gia chương trình này không tìm hiểu một chút xem tính tình tôi thế nào à? Không phải cho rằng trên sóng trực tiếp thì tôi sẽ nhường nhịn cậu ba phần đấy chứ? Chọc tôi điên lên thì đừng nói là mắng cậu, tôi còn dám đè cậu xuống đất đánh luôn đấy. Lần sau mà còn giở mấy trò thủ đoạn vặt vãnh này, thì sẽ không đơn giản như vậy nữa đâu."

Không ngờ Diệp Vân Linh đột nhiên lại làm khó dễ, rõ ràng trước khi thi đấu tuy rằng cô nói chuyện cũng không dễ nghe, nhưng vẫn dùng giọng điệu tương đối thoải mái nhẹ nhàng, làm cho người ta càm giác cô là người dễ bị bắt nạt.

"Tiếc cho khuôn mặt này, lại xứng với cái đầu lừa." Diệp Vân Linh bây giờ nhìn thấy người này chỉ thấy phiền, không kiên nhẫn mà nói: "Còn muốn thi tiếp nữa không? Không muốn thi thì nhận thua luôn cho tôi."
Trịnh Hiến nghiến răng đáp: "Thi."



Cậu ta mới chỉ thua có một ván thôi, theo quy tắc ba trận thắng hai, chỉ cần cậu ta thắng ván tiếp theo là được.
Trịnh Hiến cũng không tin, một người phụ nữ như Diệp Vân Linh có thể tinh thông tất cả các trò chơi trên biển này.

Hôm nay nhất định phải lấy lại công bằng cho nữ thần Vi Vi.

Nhân viên công tác nhanh chóng bưng hộp rút thăm tới, lần này tới phiên Trịnh Hiến rút, cậu ta bắt được 'Bắn cung'.
Nhìn thấy là bộ môn này, sự tự tin đã mất trước đây của Trịnh Hiến lại quay về rồi.

Cậu ta chơi bắn tên giỏi hơn lái mô tô nước nhiều.

Lái mô tô nước dù sao cũng chỉ là trò tiêu khiển trên biển, độ khó cũng có giới hạn.
Nhưng còn bắn cung mới thật sự là so tay nghề chân chính, hơn nữa còn đòi hỏi rất nhiều thời gian luyện tập.


Trịnh Hiến từ nhỏ đã thích bắn tên, trước kia đã tham gia không ít cuộc thi, giành được không ít cúp vô địch.

Nếu không phải tiến vào giới giải trí để tới gần nữ thần thì bây giờ hẳn cậu ta đã là vận động viên Olympic chuyên nghiệp rồi.
Nếu là thi bắn cung, Diệp Vân Linh chắn chắn phải thua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận