Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 175: Phiền Muộn Của Diệp Vi Vi


Không còn chỗ nào có thể đòi tiền, thế là bọn họ ny ra suy nghĩ kỳ lạ, muốn đánh chủ ý tới trên người cô ta. Mấy năm nay cô ta cũng tích cóp được một ít tiền.

Nhưng cô ta không phải con ngốc Diệp Vân Linh kia, cũng không có khả năng lấy tiền mình vất vả kiếm được đưa cho bọn họ ném xuống sông, xuống biển.

"Tôi còn có cách nào nữa chứ? Tôi gả cho Tưởng Đình Sâm, nhưng tiền của Tưởng gia chứ có phải tiền của tôi đâu mà tôi có thể tuỳ tiện động vào?"

"Doạ tôi, ông bà cảm thấy doạ tôi có tác dụng sao? Tôi là do ông bà nuôi lớn, tính cách tôi thế nào ông bà còn không hiểu nữa à? Nếu chọc cho tôi nóng nảy, cùng lắm thì cá chết lưới rách thôi. Tôi khuyên các người nếu có thời gian ở đây uy hiếp tôi, còn không bằng ngẫm lại làm thế nào để Diệp Vân Linh ngoãn ngoãn nghe lời như trước đi."

Giọng nói Diệp Vi Vi mang theo vài phần lạnh lẽo, nói xong trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Mặc dù đã tống cổ được cha mẹ nhưng tâm trạng Diệp Vi Vi cũng không tốt lắm.

Diệp Vi Vi từ khi sinh ra tới nay vẫn luôn suôn sẻ xuôi gió xuôi nước, nhưng dạo gần đây có thể nói là mọi việc đều gặp khó khăn, trắc trở.
Đầu tiên là trong chương trình truyền hình thực tế vẫn luôn không thuận lợi, người từ trước tới nay vẫn luôn là tiêu điểm của đám đông như cô ta, vậy mà giờ đây không ngừng cảm giác được cái gì gọi là cô độc.

Danh tiếng và nhân duyên người qua đường cũng tụt dốc không phanh,người đại diện suốt ngày gây thêm rắc rối, lần này còn trực tiếp khiến cho thanh danh của cô ta rơi xuống đáy cốc.

Tuy rằng cuối cùng dùng con thuyền xa hoa sang trọng kia cứu vãn được một ít danh tiếng và thiện cảm, nhưng ảnh hưởng sau đó của sự việc này vẫn rất tệ, thậm chí công ty bên kia cũng bắt đầu có chút bất mãn với cô ta.
Vừa đi vừa nghĩ đến những chuyện trong tương lai, thời điểm đang đắp mặt nạ thì điện thoại reo lên, cô ta không để ý mà bắt máy nghe luôn.

Kết quả bên kia không có thanh âm, Diệp Vi Vi cúp máy rồi nhìn thoáng qua, là một dãy số xa lạ, cho nên cô ta cũng không gọi lại.

Đến lúc xem di động sau khi đắp mặt xong, phát hiện Wechat có thêm mấy lời mời xin thêm bạn tốt từ người khác gửi, tất cả đều của cùng một người.

Đối với người lạ, Diệp Vi Vi chưa bao giờ thêm bạn bè một cách bừa bãi, trực tiếp bỏ qua mấy lời mời này.
Mặc áo ngủ đi về hướng phòng mình, bộ đồ ngủ bằng lụa theo mỗi bước đi đều mang theo vẻ tao nhã, phiêu dật.


Tưởng Đình Sâm đang dựa vào gối đầu, cầm một cuốn sách đọc.

Diệp Vi Vi bước tới, muốn ôm một chút, lại hôn một cái.
Nhưng Tưởng Đình Sâm, người ngày thường vẫn luôn hưởng ứng mọi yêu cầu của cô ta, lần này lại lảng tránh nụ hôn, nói: "Anh hơi mệt."

Diệp Vi Vi tỏ ra khổ sở, buồn bã: "Đình Sâm, có phải anh vẫn còn giận em không? Trách em công bố với bên ngoài chiếc du thuyền anh tặng cho cha là quà kỷ niệm ngày cưới của chúng ta?"

Tưởng Đình Sâm đáp: "Không có."

"Anh còn nói không có, rõ ràng là anh đang tức giận." Diệp Vi Vi mím môi, có chút bất bình nói: "Lúc đó chuyện xảy ra như vậy rồi, em cũng không còn cách nào khác. Anh cũng thấy trên mạng người ta đánh giá em thế nào rồi đấy. Mặc dù là do người đại diện của em phạm sai lầm, nhưng cư dân mạng không quan tâm nhiều như vậy, có giải thích bọn họ cũng sẽ không tin. Em thật sự là không còn cách nào nữa mới nghĩ ra ý này."

Trong lúc nói chuyện, nước mắt cũng không ngừng từng giọt, từng giọt rơi xuống, cô ta khổ sở nói: "Anh cũng không muốn nhìn thấy sự nghiệp của em bị huỷ hoại trong một sớm một chiều đúng không? Không muốn em bị toàn bộ cư dân mạng mắng chửi phỉ nhổ đúng không? Bản thân em bị mắng cũng không sao, chủ yếu là sợ chuyện nháo lớn lên còn liên luỵ tới cả anh và tập đoàn Tưởng thị."

Nhìn dáng vẻ cô vợ nhỏ uỷ khuất rơi lệ, Tưởng Đình Sâm trong lòng cũng cảm thấy khó chịu.
Vì chuyện này mà anh ta bị cha mình quở trách, hơn nữa ông ấy còn bắt đầu hoài nghi năng lực làm việc và khả năng quyết đoán của anh ta.

"Đừng khóc, thật sự không phải anh trách em đâu. Anh chỉ đang nghĩ đến chuyện ở công ty thôi." Tưởng Đình Sâm duỗi tay lau nước mắt cho Diệp Vi Vi, an ủi: "Chuyện đưa du thuyền ra để giải thích, anh đã đồng ý trước rồi, sao còn trách em được. Gần đây công việc trên công ty hơi nhiều, anh hơi mệt nên đi ngủ trước."


Bạn cần đăng nhập để bình luận