Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 173 : Gọi Tiếng Chị Dâu Nghe Xem Nào


Diệp Vân Linh tát một phát lên đầu đối phương: "Với tí chỉ số thông minh này của cậu mà cũng dám ra vẻ hả? Cậu tưởng camera giám sát trong hội sở này đều để làm cảnh chắc?"

Nói xong lại nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Lục Phong, Diệp Vân Linh sửa sang lại đầu tóc mình rồi nói: "Hơn nữa, dáng vẻ vừa nãy Lục Mặc che chở cho tôi, cậu cũng thấy rồi đấy. Cậu cảm thấy lát nữa hai chúng ta cùng nói chuyện, anh ấy sẽ tin ai?"

Lần này Lục Phong thật sự tuyệt vọng rồi, trước kia cậu ta còn nghĩ một người đàn ông thông minh, sáng suốt như anh họ chắc chắn sẽ không đời nào thích nổi loại phụ nữ nông cạn ác độc như Diệp Vân Linh.


Nhưng vừa nãy cậu ta mới chỉ sỉ nhục Diệp Vân Linh hai câu thì sau đó anh họ đã tống cổ cậu ta đi làm bảo vệ, chuyện này đúng là do cậu ta sờ không chuẩn.


Lục Phong nhìn về phía Diệp Vân Linh, xin tha: "Diệp Vân Linh, tôi sai rồi. Cô có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra được không? Dù sao chúng ta cũng là họ hàng thân thích, cô không cần nói lại với anh họ tôi đâu, không cần đâu..."

Lục Phong có một cảm giác, nếu để anh họ biết, chắc chắn sẽ đánh gãy chân cậu ta.
Diệp Vân Linh cong ngón trỏ vuốt tóc mái, nói: "Nếu cậu đã thành tâm tha thiết xin tôi như thế, thì tôi đây cũng đại phát từ bi tha cho cậu. Nào, gọi một tiếng chị dâu cho tôi nghe xem."

Vốn Lục Phong nghe được mấy câu trước còn thấy mừng thầm, nghĩ quả nhiên là đàn bà, tuỳ tiện dỗ dành một tí là được.
Nhưng nghe đến câu cuối cùng kia, cả người như muốn nổ tung, tức giận gào lên: "Bảo tôi gọi cô là chị dâu? Cô cứ nằm mơ đi."

Diệp Vân Linh không biết lấy từ đâu ra một cái di động, Lục Phong thậm chí còn không biết cô đã giấu cái điện thoại này ở đâu khi còn đang mặc một bộ sườn xám.
Cô mở camera trên điện thoại ra, nói: "Không gọi thì đem cái bộ dáng hiện tại của cậu đăng lên diễn đàn trường cũng được, cho cậu cũng được nổi tiếng một lần."

Đã bị một người phụ nữ đánh thành thế này rồi, còn phải công khai tử hình trước công chúng nữa? Lục Phong lập tức sảng khoái gọi to: "Chị dâu."

Diệp Vân Linh: "Không tồi, nào, lại kêu thêm lần nữa."

Thật ra Diệp Vân Linh cũng không thèm để ý đến cái danh xưng 'chị dâu' này. Chẳng qua là biết Lục Phong không thích mình nên mới cố ý chọc tức, bắt cậu ta gọi.

Nhìn cái dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi lại không thể không gọi kia của cậu ta, tâm tình thật sự rất thoải mái.

Lúc này điện thoại di động vang lên, Diệp Vân Linh nhấc chân khỏi người Lục Phong, cho một ánh mắt cảnh cáo rồi mới cầm điện thoại lên nghe.
"Ừm, ông cứ gửi thông tin chuyến bay cho tôi là được... Diệp Vi Vi hả, ông tự liên hệ xem sao, tôi không muốn nói chuyện với cô ta nữa. Được rồi, tạm biệt." Nói xong, Diệp Vân Linh trực tiếp cúp điện thoại.

Lục Phong vốn muốn lẻn đi lúc Diệp Vân Linh nhấc chân ra, đợi sau này có có hội sẽ báo thù cô sau.

Kết quả đột nhiên nghe thấy tên nữ thần của mình.
Lục Phong không thèm để ý đau đớn trên người nữa, quay đầu lại hỏi: "Tập 3 chương trình thực tế của các cô chuẩn bị ghi hình rồi à?"

Diệp Vân Linh lắc lắc tóc, nói: "Đúng vậy. Hai ngày nữa. Đạo diễn mới gửi thông tin chuyến bay cho tôi." Cô đi ra bồn rửa tay bên ngoài bắt đầu rửa tay.
Lục Phong đảo mắt một vòng, theo sát hỏi: "Diệp Vân Linh, cô có cần trợ lý không? Tôi có thể làm trợ lý cho cô."


Diệp Vân Linh khinh thường liếc cậu ta một cái: "Chỉ bằng cậu? Đại thiếu gia như cậu thì làm được gì?"
Lục Phong duỗi tay, bắt đầu phô trương cơ bắp, nói: "Bổn thiếu gia đây sức lực dồi dào. Cô đưa tôi theo, tôi có thể xách túi, xách hành lý giúp cô."

Diệp Vân Linh rửa sạch tay, lấy khăn giấy bên cạnh lau khô bàn tay ướt sũng rồi thẳng thừng: "Chưa nói quan hệ của hai chúng ta không tốt, mà cho dù có tốt thì tôi hết việc rồi à mà dùng một tên công tử bột như cậu làm trợ lý."
Lục Phong nóng nảy: "Sao tôi lại là công tử bột chứ? Tôi làm được nhiều việc lắm đấy nhé, cô có thể trông cậy vào tôi."


Diệp Vân Linh tuỳ tiện ném khăn giấy vào trong thùng rác, đáp: "Đến cả tôi cậu còn đánh không lại, có thể trông cậy cái rắm. Đừng nói nhảm chuyện này nữa, tôi mà thấy phiền, cẩn thận tôi lại đánh cậu tiếp đấy".

Bạn cần đăng nhập để bình luận