Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 457: Chỉ Cần Em Nói, Là Anh Sẽ Tin



Lục Mặc thấy thế, vội vàng tiến lên, nắm lấy tay cô.


Diệp Vân Linh vốn định nói cái này không đau lắm, chỉ là trầy da một chút mà thôi.

Nhưng Lục Mặc lo lắng nắm lấy tay cô, đưa ngón trỏ bị thương của cô vào miệng anh.

Ngón tay đưa vào trong khoang miệng mềm mại, đầu ngón tay truyền đến xúc cảm ấm áp, cô đột nhiên nhớ tới cái miệng đang ngậm ngón tay cô bây giờ đã từng cuồng nhiệt hôn lên môi cô thế nào.
Thậm chí trên từng tấc da thịt trên cơ thể cô.
Diệp Vân Linh lắc đầu, cố gắng loại bỏ những suy nghĩ trong đầu.

Lục Mặc nuốt hai lần, thấy không chảy máu nữa, anh nắm lấy tay cô, đi tới chỗ vòi nước.

Nước lạnh chảy xuống rửa sạch tay, Diệp Vân Linh nói: "Chỉ là vết thương nhỏ thôi mà, có gì đâu, chuyện vặt thôi."

Lục Mặc ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt có chút thâm trầm nói: "Đối với anh mà nói, chuyện của em đều không phải chuyện nhỏ."

Diệp Vân Linh cảm thấy tim mình lỡ mất một nhịp.
Cứu cô với, ai đã dạy người đàn ông này nói những lời như vậy.
Anh lấy ra hai tờ giấy, cẩn thận lau sạch nước trên tay cô, đến khi thấy không còn giọt nước nào nữa thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Vốn cho rằng như vậy là xong, nhưng không ngờ Lục Mặc lại kéo cô vào phòng khách, ấn cô ngồi xuống ghế sô pha.

Một lát sau, thấy anh xách theo một hòm thuốc đi ra.
“Thật sự không cần đâu mà." Vết thương nhỏ xíu như thế còn lấy cả hòm thuốc, đúng là quá khoa trương rồi, trước kia hồi cô còn ở mạt thế có kiểu thương tích gì mà chưa từng trải qua.
Cô luôn tuỳ tiện qua loa.

Lục Mặc nhìn lướt qua, làm cho Diệp Vân Linh ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Nhìn anh cẩn thận bôi thuốc cho mình, thỉnh thoảng còn nhăn mặt nhíu mày.
Từ góc độ này nhìn anh, hàng mi dài khẽ rũ xuống, chiếc mũi cao lập thể, đôi môi mỏng phía dưới.

Lúc hôn, có cảm giác vừa hơi lạnh lẽo vừa có chút mềm mại.
Xuống chút nữa có thể thấy những đường cơ ngực như ẩn như hiện trong chiếc áo ngủ màu đen.
Diệp Vân Linh rất rõ ràng cảm giác lúc sờ lên những múi cơ kia.

Lục Mặc đang bôi thuốc đột nhiên ngẩng đầu lên, cặp mắt thâm thúy trên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Diệp Vân Linh, hỏi: "Anh có đẹp không?”
Diệp Vân Linh có chút không được tự nhiên nhìn sang một bên.
Lục Mặc hơi nghiêng đầu, ánh mắt lại chạm nhau, khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt nói: “Em xem em thích nhìn anh như vậy. Nếu vẫn thích anh thì tại sao lại cứ nhất định muốn ly hôn?”


Diệp Vân Linh quay đầu lại, đôi mắt hoa đào xinh đẹp khẽ chớp, nhìn người trước mặt đột nhiên mở miệng nói: “Lục Mặc, nếu, em nói là nếu, em nói với anh là nếu như em không ly hôn thì em sẽ phải chết, anh có tin em không?”
Lục Mặc sửng sốt, dừng động tác trên tay, đáy mắt mang theo vài phần khiếp sợ, hỏi: "Em nói cái gì?"
“Em rất thích anh, em yêu anh.” Diệp Vân Linh nói tiếp: “Nhưng nếu em không ly hôn, thật sự em sẽ chết.”

Lục Mặc cẩn thận quan sát khuôn mặt cô, cố gắng nhìn xem có điểm gì khác thường hay không, nhưng tất cả những gì anh thấy được đều là sự nghiêm túc.
Lục Mặc xác nhận thêm lần nữa, hỏi: "Em nói nghiêm túc sao?"
Diệp Vân Linh gật đầu: "Ừ."


Diệp Vân Linh đáp: "Năm ngày."

Lục Mặc nói tiếp: "Cho anh thời gian bốn ngày, đến lúc đó anh sẽ trả lời em."

Diệp Vân Linh gật đầu đáp ứng: "Được."

Mãi cho đến khi Lục Mặc bôi thuốc cho cô xong, đứng dậy đi cất hòm thuốc, Diệp Vân Linh mới sực nhớ ra, hỏi: “Anh tin lời em nói sao?”
Lục Mặc ngược lại còn nghi hoặc hỏi lại: “Em là vợ anh, tại sao anh lại không tin lời em nói?”
Diệp Vân Linh sững sờ tại chỗ.


Người bình thường ai sẽ tin chuyện như thế này, nếu không ly hôn sẽ chết, ly hôn cũng không cho biết lý do.

Nếu là người khác gặp phải chuyện như vậy, trước tiên đều sẽ sẽ nghi ngờ tính xác thực của sự việc, thậm chí còn hoài nghi liệu có phải cô có người đàn ông khác ở bên ngoài hay không?

Kịch bản tiểu thuyết hầu hết đều viết như vậy.
Một lúc sau, Diệp Vân Linh bật cười thành tiếng, có lẽ một số chuyện vốn dĩ không phức tạp như vậy, là cô tự cảm thấy mọi chuyện quá phức tạp.
Diệp Vân Linh cũng không đợi Lục Mặc, một mình đi lên lầu.
Nguyên nhân mất ngủ không còn nữa, Diệp Vân Linh đến cả bước đi cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều.
Hệ thống bay tới trước mặt cô, lo lắng nói: [Chủ nhân, sao cô lại đem bí mật ly hôn nói cho anh ấy? Cô làm như vậy rất dễ khiến cho thế giới này sụp đổ.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận