Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 488: Phiên Ngoại: Dương Điên



Chờ đến lúc bọn họ đứng lên, Diệp Vân Linh phát hiện mình đã bỏ qua một người, chính là người ngồi hàng cuối điên cuồng gõ bàn phím đánh chữ.

Giờ phút này, đối phương đang cụp mắt xuống, lén lau nước mắt nơi khóe mắt, hiển nhiên vừa rồi anh ta xem phim cũng rất cảm động.

Khi anh ta ngước mắt lên, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Diệp Vân Linh.

Mặc dù cô đang đội mũ, đeo khẩu trang, nhưng vẫn có thể nhận ra ngay lập tức.
Huống chi, bên cạnh còn có Lục Mặc chói mắt như vậy, muốn không nhận ra cũng khó.
Lúc trước ánh đèn quá tối không thấy rõ diện mạo của đối phương, lúc này trong rạp đã sáng lên có thể thấy rõ ràng, đó là một người đàn ông mặt chữ điền, để râu.




Anh ta nhìn khoảng tầm bốn mươi tuổi.

Nhìn vẻ mặt của đối phương hiển nhiên cũng rất bất ngờ khi bắt gặp Diệp Vân Linh.

Bất quá, sau khi sửng sốt trong chốc lát, đối phương rất nhanh đã điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt, lau nước mắt, đeo kính lên, thu dọn máy tính, tiến lên hai bước tới trước mặt Diệp Vân Linh, nói: “Xin chào, tôi là Dương Điên, lần này cô diễn xuất rất tốt."

Diệp Vân Linh thực sự không biết đối phương là ai, bất quá vẫn lễ phép chào hỏi, đáp lại bằng một câu cảm ơn lịch sự.
Ngày hôm sau.
Diệp Vân Linh còn đang ngủ thì bị điện thoại của Bạch Hoà đánh thức.

“Hot rồi.”
Cho dù là cách điện thoại di động, Diệp Vân Linh cũng có thể cảm nhận được cảm xúc kích động của Bạch Hoà.

Diệp Vân Linh muốn thử xoay người, lại phát hiện toàn thân đau nhức, lưng mỏi rã rời, thủ phạm gây ra chuyện này còn đang đặt một tay lên eo cô.
Cô khẽ xoay người, đứng dậy đi dép lê, ra ngoài nghe điện thoại: “Cái gì hot cơ?”

Bạch Hoà: “Còn có thể cái gì hot nữa? Đương nhiên là phim rồi. “Tận thế tới rồi” bạo rồi em biết không? Có rất nhiều nhà phê bình điện ảnh đã khen ngợi bộ phim này, thậm chí ngay cả 'Dương điên' cũng viết cả một bài đánh giá mấy nghìn chữ. Toàn bộ bài viết đều là ca ngợi bộ phim và em. Bài đánh giá này còn lên cả hot search.”
Diệp Vân Linh khẽ nhíu mày, hỏi: "Dương Điên? Người này nổi tiếng lắm sao? Viết có một bài đánh giá phim thôi cũng lên cả hot search?”

Bạch Hoà giải thích: "Nếu người khác khen ngợi em, tất nhiên sẽ không lên hot search. Người tên ‘Dương điên’ này có địa vị rất cao trong giới phê bình phim. Các nhà phê bình điện ảnh khác ít nhiều gì cũng liên quan đến vấn đề tiền bạc, lúc viết đánh giá cũng sẽ không được khách quan cho lắm. Nhưng nghe nói ‘Dương điên’ này xuất thân trong một gia đình giàu có, người khác đưa tiền nhờ anh ta viết, anh ta cũng không thèm. Đánh giá có hay hay không hoàn toàn phụ thuộc vào chất lượng của phim, đó là lý do tại sao anh ta có rất nhiều người hâm mộ.”
"Mấy bộ phim truyền hình mà em quay trước đây, anh ta đều có đánh giá. Đương nhiên với diễn xuất của em lúc đó, người ta cũng không nói được gì tốt đẹp. Đọc câu chữ là biết anh ta rất coi thường em. Không ngờ lần này lại như vậy.”

"Anh ta rất coi thường em sao?" Diệp Vân Linh nhớ lại tình hình ngày hôm qua gặp mặt, nói: “Tối qua lúc em gặp anh ta, hình như còn có vẻ rất khách khí.”
Bạch Hoà kinh ngạc, hỏi: "Tối hôm qua em gặp anh ta à?"

Diệp Vân Linh đáp: "Vâng, hôm qua lúc em đi xem phim với Lục Mặc, anh ta ngồi ở hàng ghế sau. Lúc phim kết thúc, anh ta nhận ra còn chủ động chào hỏi em nữa.”
Bạch Hoà có chút cảm khái: "Xem ra bộ phim của em lần này đã hoàn toàn thuyết phục được anh ta. Lúc nãy chị còn nghi ngờ không biết có phải Lục tổng ra tay mua chuộc đối phương hay không, hoá ra không phải.”

Sau khi cúp máy, Diệp Vân Linh lên mạng xem hot search một chút, quả nhiên đúng như lời Bạch Hoà nói.



Bình luận phía dưới nhìn cũng khá tốt.
Các ý kiến phía dưới dưới trông khá tốt.
[Pơ phệch, thật sự không phí tiền mua vé, phim này hay lắm các bác ơi, diễn xuất của Diệp Vân Linh cũng rất ổn áp.]

[Trước khi đi xem còn hơi thấp thỏm, sợ cay con mắt, xem xong hận không thể đi xem lại ngay lập tức.]
[Phim này tổng thể kịch bản quá hay, cốt truyện cũng từ từ dẫn đến cao trào, không có tí cứt chuột sạn siếc gì luôn, đỉnh, cho 1 like.]
[Khoảnh khắc mẹ nữ chính qua đời, tôi khóc như mưa.]
[Tôi cũng thế, cái gã Dương Bách kia quá ghê tởm luôn ấy, thề lúc ấy chỉ muốn chui vào màn hình chém chết Dương Bách.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận