Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 470: Số 12345



Giọng nói của hắn ta có cảm giác hơi méo mó, giống như được truyền đến từ một nơi rất xa.

Diệp Vân Linh nói: "Ngươi chính là cục quản lý hệ thống kia à?"

Chủ Thần: “Phải mà cũng không phải. Có rất nhiều cục quản lý hệ thống. Nói đơn giản thì các cục quản lý hệ thống cũng giống như quan huyện lệnh hoặc tri phủ ở thời cổ đại của các cô. Nhưng Chủ Thần thì chỉ có một, nhiệm vụ của tôi chính là quản lý bọn họ.”

Diệp Vân Linh khóe miệng khẽ giật một cái, trong mắt mang theo vài phần khinh thường, nói: "Ý của ngươi là, ngươi giống như Hoàng Đế thời cổ đại?”
Chủ Thần: “Gần như vậy.”
Diệp Vân Linh không chút khách khí phỉ nhổ: “Ta chưa từng thấy ai huênh hoang như ngươi. Sao ngươi không nói toàn bộ vũ trụ này là của ngươi luôn đi.”
Chủ Thần trả lời: “Cô có thể nói thế nếu cô muốn."
Diệp Vân Linh có chút không nói nên lời, đây là lần đầu tiên cô gặp được người còn không biết xấu hổ hơn cả cô.
Diệp Vân Linh hỏi: "Ngươi đã làm gì Lục Mặc?"
Chủ Thần trả lời: "Tạm thời tính mạng của anh ta không gặp nguy hiểm, anh ta chỉ đang trong trạng thái tĩnh."
Nghe nói tính mạng của Lục Mặc không gặp nguy hiểm, Diệp Vân Linh thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó nói: “Ta đoán nếu ta bảo ngươi khôi phục lại cho anh ấy, ngươi sẽ không đồng ý đâu, đúng không?”
Chủ thần đáp: "Đúng vậy."
Diệp Vân Linh hỏi: “Vậy ngươi muốn ta làm gì?"
Chủ Thần: “Tôi có thể khôi phục trạng thái cho anh ta, nhưng tôi cần cô tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, ly hôn với anh ta."

Diệp Vân Linh: "Có phải chỉ cần ta vừa ly hôn xong là sẽ quên đi chuyện của thế giới này, rồi lại tới thế giới mới để làm nhiệm vụ không?"
Chủ Thần cũng không phủ nhận: "Đúng vậy."
Diệp Vân Linh: "Vậy nếu ta nói không thì sao? Theo như ta được biết, các ngươi căn bản không làm gì được ta."
“Quả nhiên số 12345 đã đem chuyện này nói với cô.” Chủ Thần vẫn thản nhiên như cũ, không thèm để ý nói: "Nhưng tôi tin cô vẫn sẽ lựa chọn hoàn thành nhiệm vụ, bởi vì dù sao cũng không còn lựa chọn nào khác. Cô hẳn cũng không muốn nhìn thấy người đàn ông của mình xảy ra chuyện gì đâu nhỉ.”

Nghe đối phương nhắc tới số 12345, Diệp Vân Linh khẽ chớp mắt, đầu óc phản ứng chậm một giây mới nhận ra đối phương đang nói tới hệ thống.
Áp xuống nghi hoặc trong lòng, Diệp Vân Linh khẽ nhếch môi nói: “Thật ra con người ta đây không được vĩ đại như những người khác. Hy sinh bản thân để sau này anh ấy sẽ quên mình, sau đó kết hôn sinh con với người phụ nữ khác. Kiểu thành toàn vì tình yêu chó má ấy, ta chịu, không làm được.”
Trên mặt Chủ Thần lộ ra vẻ khó hiểu: “Tại sao suy nghĩ của cô lại không giống những người khác? Nhân loại các cô không phải luôn nói trên đời này tình yêu là lớn nhất, chỉ cần người ấy được sống tốt, bản thân có ra sao cũng không sao ư?”
Diệp Vân Linh: "Đó là người khác, không liên quan gì đến ta. Suy nghĩ của ta rất đơn giản, không thể sống cùng nhau thì cùng lắm là chết cùng nhau.”

“Ồ, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy khái niệm tình yêu mới lạ như vậy.” Chủ Thần không biết từ đâu lấy ra một cuốn sổ kiểu cũ và một cây bút lông vũ, bắt đầu nghiêm túc ghi chép lại.

Dáng vẻ giống như một học sinh tiểu học đang nghiêm túc ghi bài.
Thỉnh thoảng hắn ta lại ngẩng đầu lên hỏi Diệp Vân Linh: “Có nhiều nhân loại có quan điểm yêu đương giống cô không?"

Diệp Vân Linh điều chỉnh tư thế thoải mái hơn một chút, nghiêm túc suy nghĩ rồi đáp: "Chắc cũng không nhiều đâu. Suy cho cùng, trong tình yêu vẫn rất để ý đến chuyện thành toàn.”

Chủ Thần gật đầu nói: “Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng để chính xác hơn, tôi sẽ phái người đi khảo sát sau."
Diệp Vân Linh tò mò hỏi: "Ngươi khảo sát cái này để làm gì?"
Chủ Thần: “Để hiểu rõ suy nghĩ của nhân loại các cô, lần sau lúc đặt ra nhiệm vụ, cũng đem yếu tố này vào cân nhắc, như vậy có thể làm phong phú thêm chủng loại nhiệm vụ. Càng hiểu rõ thì sẽ càng dễ khống chế các cô hơn.”
Trước đó, Chủ Thần vẫn luôn nói chuyện bằng giọng điệu dịu dàng và lịch thiệp, tạo cho người khác cảm giác dễ gần.

Nhưng lúc nói tới câu cuối cùng, giọng nói của Chủ Thần đột nhiên trở nên sắc bén.
Thanh âm của hắn ta giống như từ âm trì địa ngục vọng lên, còn mang theo một cỗ sát khí lạnh lùng:



Bạn cần đăng nhập để bình luận