Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 264: Mẹ Các Con


Diệp Vân Linh và Lục Mặc nửa tiếng sau mới đến bệnh viện, cô phải tận mắt nhìn thấy Diệp Vi Vi ăn hết tô mì kia thì mới chịu đi.

Sau khi tới mới biết Tưởng Đình Sâm đã sớm dẫn Phương Từ chuyển sang phòng bệnh khác, chuyện này bọn họ cũng không quan tâm lắm.

Điều Lục Mặc quan tâm lúc này là vết thương của Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh.

Tuy rằng trước đó đã nghe quản gia và Diệp Vân Linh nói qua hai đứa bé không có vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng chi khi tận mắt nhìn thấy thì Lục Mặc mới có thể thả lỏng.

Sau khi kiểm tra toàn thân trên dưới một lần, phát hiện trừ trên mặt bị tát một cái vẫn còn sưng, trên cổ tay bị trói còn hơi lằn đỏ thì không còn vấn đề gì khác.

Lục Mặc mới hơi yên lòng, nói: "May mà con không sao, nếu con và Ngữ Nịnh mà xảy ra chuyện gì, ta làm sao có thể ăn nói với..."

Nói đến đây, Lục Mặc lại dừng lại không nói tiếp nữa, vỗ vai Lục Tử Hạo khen ngợi: "Chuyện lần này, Tử Hạo biểu hiện rất tốt. Cũng may con kéo dài thời gian tiết lộ thêm thông tin, nên ba có thể định vị được vị trí chính xác của du thuyền rồi báo cho mẹ các con đến."
Lúc đó Lục Mặc đã đoán ra được bọn họ đang ở vùng biển nào, Trần Vũ Hàng cũng không quá thông minh, sau khi ra biển hắn ta vẫn nằm trong phạm vi của tín hiệu sóng điện thoại di động, vậy nên cũng thu hẹp được khoảng cách định vị giúp Diệp Vân Linh đến nơi trong thời gian ngắn nhất.


Nghe được lời khen ngợi của ba mình, Lục Tử Hạo có chút xấu hổ, đặc biệt là nghĩ tới vừa rồi Lục Mặc gọi là "Mẹ các con".
Mấy chữ này làm cho cậu bé cảm thấy rất xúc động, thậm chí tai cũng đỏ bừng lên.


Người ta thường nói mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng, nhưng sau khi trải qua quãng thời gian ở chung vừa rồi, Lục Tử Hạo cảm thấy Diệp Vân Linh khá tốt.

Đặc biệt là tối hôm qua, có thể nói dì ấy đã mạo hiểm cả tính mạng để cứu cậu bé và em gái, để dì ấy làm mẹ của mình, hình như cũng rất tuyệt.

# Chương trình 'Mẹ ơi cố lên' ngừng phát sóng #

Game show "Mẹ ơi cố lên" lại leo lên hot search.
Nguyên nhân hot search lần này là do chương trình đang trên đà nổi tiếng thì lại đột ngột ngừng phát sóng.
Bên phía nhà đài đưa ra thông báo là do "Thiết bị xảy ra vấn đề nên tạm thời chương trình không thể tiếp tục phát sóng trực tiếp."

Kiểu lý do thế này hầu hết cư dân mạng đều không tin, không ít phóng viên truyền thông ngồi canh trước cửa khách sạn hy vọng moi được tin tức trực tiếp.


Nhưng tổ tiết mục bảo mật rất chặt chẽ, những phóng viên đó dù cố gắng hết sức để tìm hiểu nhưng cũng không hỏi thăm được gì.
Chỉ mua được ít tin từ miệng của nhân viên khách sạn rằng hình như cả nhà Diệp Vân Linh tối qua không ở trong khách sạn.

Còn về phần vì sao thì nhân viên này cũng không rõ lắm.

Có phóng viên đăng tin tức này lên mạng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn có rất nhiều suy đoán về tung tích của gia đình Diệp Vân Linh tối qua.


Bên ngoài ồn ào đến trời long đất lở, trong bệnh viện người nhà họ Lục lại rất vui vẻ đầm ấm.

Đến buổi chiều, ông bà nội của hai đứa bé cũng vội vã chạy tới bệnh viện.
Hai người họ đang đi nghỉ mát thì nghe tin cháu trai và cháu gái bị bắt cóc, suýt chút nữa là mất cả mạng, nào còn tâm trạng vui chơi gì nữa, lập tức cho máy bay tư nhân bay đến đây.

Vốn Lục Mặc không định nói chuyện hai đứa bé bị bắt cóc với ông bà.

Tình cờ bọn họ muốn mua quà cho hai cháu nên gọi điện thoại về Lục gia, thấy người nghe máy không phải chú Đức, tò mò hỏi mới biết chuyện gì đã xảy ra.
Sau đó lại gọi điện thoại cho Lục Mặc, cho dù anh nói bọn trẻ đã được cứu về, cũng không bị thương nghiêm trọng nhưng hai ông bà sao có thể yên tâm.

Phải nhìn thấy tận mắt mới an lòng.

Sau khi tới đây mới biết nhờ Diệp Vân Linh mạo hiểm cả tính mạng mới cứu được hai đứa nhỏ trở về, Kha Xuân Phỉ kích động kéo tay Diệp Vân Linh, nước mắt giàn giụa trên mặt: "Vân Linh, nhà họ Lục chúng ta nợ con, nhà họ Lục chúng ta nợ con cả đời này."


Diệp Vân Linh không quen với những cảnh sướt mướt như thế này, trong lúc nhất thời không biết phải đáp lại thế nào, nhìn về phía Lục Mặc cầu cứu.
Lục Mặc lại nhún vai, ý bảo cô cứ tuỳ tiện mà phát huy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận