Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 71: Kẻ Đột Nhập Nửa Đêm


Trên đường trở về, Diệp Vân Linh vẫn luôn suy ngẫm về những lời Bạch Hòa đã nói trong thang máy.
Xem ra Bạch Hòa cũng biết một ít chuyện của nguyên chủ và Diệp gia, lúc nãy cô sợ bị lòi đuôi nên không dám hỏi rõ.
Rốt cuộc giữa nguyên chủ và Diệp gia đã xảy ra chuyện gì?
Lấy điện thoại ra muốn đánh một trận game trên đường về cho đỡ chán.
Kết quả phát hiện di động hết pin, cắm sạc vào thì màn hình có không ít cuộc gọi nhỡ, còn có tin nhắn wechat của Diệp Vi Vi.
Nhìn qua tất cả đều là hỏi cô bao giờ tới.
Diệp Vân Linh nhớ rõ mình đã gửi tin nhắn cho đối phương nói đêm nay không đến được, hẹn khi khác.
Kéo lịch sử trò chuyện lên, phát hiện tin nhắn kia không gửi đi thành công.
Lúc này lại có cuộc gọi tới, là cái số gọi nhiều cuộc trước đó mà cô không bắt máy kia, hẳn là khi cô khởi động máy lên, bên kia nhận được nhắc nhở cô đã mở máy.
Diệp Vân Linh có dự cảm người này có quan hệ với Diệp gia.
Điện thoại kết nối, còn chưa đợi Diệp Vân Linh nói gì, bên kia đã bắt đầu chửi bới mắng mỏ: "Diệp Vân Linh, tao còn tưởng rằng mày chết ở đâu rồi đấy. Gọi cho mày bao nhiêu cuộc mày cũng không thèm bắt máy, thiếu chút nữa tao đã định đi lập bia mộ cho mày rồi. Sao, gả cho đàn ông có tiền, giờ thấy đủ lông đủ cánh rồi nên số tao cũng dám chặn? Mày cũng không nhìn xem mày là cái thá gì, tao nuôi mày bao nhiêu năm như vậy...."
Diệp Vân Linh đưa di động ra xa lỗ tai, duỗi tay trực tiếp cúp máy, sau đó chặn luôn số điện thoại này.


Ngoa ngoắt như vậy, xem ra nguyên chủ mà có kéo đen chặn số cũng là có lý do cả.
Lúc sau đối phương lại đổi mấy số khác gọi tới, Diệp Vân Linh đều chặn sạch.


Sau khi về đến nhà, Diệp Vân Linh dặn đầu bếp làm ít đồ ăn, ăn xong liền lên giường ngủ.
Dạo phố cả một buổi chiều rồi lại lên công ty làm việc, thật mệt mỏi.
Người vừa nằm xuống ngủ không bao lâu, liền cảm giác trong phòng có người tiến vào, nhiều năm ở mạt thế đã đề cao tính cảnh giác của Diệp Vân Linh, cô sờ tay xuống cái bút bi để sẵn dưới gối.
Căn cứ vào hô hấp và bước chân, tính ra được khoảng cách giữa mình và đối phương, tới khi người đó cách cô còn chưa tới 1 mét nữa..


Diệp Vân Linh cá chép lộn mình, từ trên giường nhảy dựng lên, cầm bút bi đâm vào người hắn, lại bị chặn lại.
Diệp Vân Linh phản ứng thần tốc, duỗi chân đá thẳng vào phía dưới hạ thể người kia.
"Diệp Vân Linh"- Giọng nói đối phương vang lên, thanh âm kia mang theo ba phần nghiến răng nghiến lợi, bảy phần thống khổ.
Ánh đèn bật sáng, Diệp Vân Linh nhìn rõ mặt kẻ đột nhập. Cho dù bây giờ trên mặt anh ta bày ra bộ dáng nhăn nhó thống khổ, thì vẫn có thể nhìn ra, người đàn ông này có vẻ ngoài thật đẹp.


Ngũ quan tuấn lãng, góc cạnh rõ ràng, cái diện mạo này không có khả năng đi làm tặc được, lại nhìn đối phương còn đang mặc quần áo ở nhà, chân đi dép lê.
Khuôn mặt còn có vài nét hao hao giống Lục Tử Hạo, Diệp Vân Linh theo bản năng hỏi lại: "Anh là Lục Mặc?"
Gân xanh trên trán Lục Mặc nổi lên, sắc mặt cũng nghẹn đến mức đỏ bừng, nhịn rồi lại nhịn mới không làm ra động tác bất nhã lấy tay che háng lại.
Đau thật.


Lại nghe được câu hỏi nghi vấn kia của Diệp Vân Linh, Lục Mặc hít sâu một hơi, thanh âm mang theo vài phần lạnh lẽo: "Cô đừng có nói với tôi là tôi đi công tác một tháng thì cô bị mất trí nhớ, quên luôn cả diện mạo của chồng mình?"
Diệp Vân Linh: "........" Không đến mức mất trí nhớ, nhưng cũng không khác lắm, trong đầu cô ngoại trừ kế thừa những tình tiết ký ức trong sách thì cái gì cũng không có.
Thật ra trong trí nhớ có Lục Mặc, nhưng vừa nãy chuyện xảy ra quá bất ngờ, nên cô không nhớ tới diện mạo của anh.
Diệp Vân Linh hỏi: "Anh nửa đêm bò lên giường tôi làm cái gì?"




Lục Mặc: "Cô nhìn cho rõ xem, đây là giường ai?"


Diệp Vân Linh nhìn lại một lần nữa, nói: "Giường tôi."


Lục Mặc vỗ trán, đầu cũng đau.


Vừa đúng lúc này chú Đức và thím Vương xuất hiện, hiển nhiên là do ồn ào bên này lúc nãy đã đánh thức bọn họ.


Sau khi chú Đức giải thích với Diệp Vân Linh thì cô mới biết thì ra là từ xưa tới nay Lục Mặc ngủ ở phòng ngủ chính này, còn nguyên chủ trước kia vẫn luôn ngủ ở phòng ngủ phụ cách vách.


Ngày đầu tiên Diệp Vân Linh xuyên đến, sau khi tìm hiểu rõ phòng ngủ chính ở đâu thì cứ tự nhiên mà đi vào ở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận