Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 232 : Phương Từ Kỳ Lạ


Lục Ngữ Nịnh mặc váy trẻ em cùng kiểu, Lục Tử Hạo mặc áo và quần short cùng hoa tiết, vừa nhìn là biết trang phục mẹ con.

Giá trị nhan sắc của ba người đều ở mức nghịch thiên, đi chung một chỗ chính là vẻ đẹp mỹ nhan thịnh thế.

Các nhóm khách quý khác cũng mặc trang phục mẹ con.

Mọi người ngôi vây quanh lửa trại, vừa múa vừa hát.

Nhóm các mẹ đều đã được thông báo trước, đêm nay bọn họ cần phải biểu diễn tiết mục văn nghệ.

Người thứ nhất lên sân khấu biểu diễn là Diệp Vi Vi, cô ta chọn múa hiện đại.

Dáng người thướt tha cùng với vũ đạo linh hoạt, tà váy dài nhảy qua múa lại dưới ảnh lửa, giống như một tinh linh lửa đang bay lượn tự do giữa không trung.

Bên kia Phương Từ thừa dịp Diệp Vi Vi đang khiêu vũ, trộm chạy đến bên người Lục Ngữ Nịnh, lấy hai thỏi chocolate trong túi ra nhét vào tay cô bé, nói: "Em Ngữ Nịnh, em đói rồi đúng không."

Lục Ngữ Nịnh vốn đang đói đến chân tay bủn rủn nhìn thấy chocolate tức khắc trở nên vui vẻ, mặt mày hớn hở.

Lục Ngữ Nịnh vừa bóc một thỏi chocolate vừa nói: "Sao anh lại có chocolate?" Phát hiện thỏi chocolate này không dễ bóc lắm.

Phương Từ nhỏ giọng tiến lại gần cô bé nói: "Buổi sáng lúc ăn sáng ở khách sạn, trên quầy tráng miệng có để một ít kẹo, anh trộm cầm lấy hai thỏi này giấu đi không để tổ tiết mục phát hiện."
Lục Tử Hạo ngồi bên cạnh thấy hành vi của hai người họ, liền nói: "Ngữ Nịnh, răng em sâu rồi còn ăn kẹo nữa."
Lục Ngữ Nịnh ôm bụng: "Anh trai, em đói rồi. Anh nghe thử tiếng bụng của Ngữ Nịnh đi, nó đang kêu to lắm."
Lục Tử Hạo bất đắc dĩ, duỗi tay nhận lấy thỏi kẹo, bóc ra hộ em gái, lại phát hiện bên trong hơi chảy: "Cái này bị chảy rồi, không ăn được nữa đâu."



Lục Ngữ Nịnh rất sợ anh trai vứt kẹo đi, vội cầm chocolate lại, nói: "Có thể ăn, có thể ăn mà. Chảy một tí không sao cả."
Cô bé vừa nói vừa nhét chocolate vào miệng, mi mắt cong cong: "Ngọt ghê."
Lục Tử Hạo: "Chỉ biết ăn, tí nữa về đừng quên đánh răng."
Miệng tuy trách cứ nhưng tay chân lại rất thành thật, nhận thỏi còn lại bóc tiếp cho em gái.

Phương Từ thấy vậy thì nói: "Nếu em thích lần sau anh mang cho em."


Lục Tử Hạo nhìn cái tên luôn dính lấy em gái mình này, hung hăng trừng mắt lườm đối phương một cái, nói: "Nhà chúng tôi không thiếu gì cả, không cần."

Diệp Vân Linh quan sát ba đứa nhóc nãy giờ, không nhịn được duỗi tay vỗ vỗ bả vai Lục Tử Hạo,m: "Cháu đừng có lúc nào cũng đối đầu với Phương Từ thế. Thằng bé cũng chỉ muốn đối xử tốt với em gái cháu thôi, thêm một người tốt với con bé, chẳng lẽ không tốt sao?"

Đáp lại Diệp Vân Linh là một cái trừng mắt của Lục Tử Hạo.

Diệp Vân Linh sờ mũi, hừ, cô cũng bị ghét lây luôn rồi.
Lục Tử Hạo quay đầu lại, phát hiện em gái đang nói chuyện với Phương Từ, hai người họ nhìn còn rất vui vẻ, vội duỗi tay kéo đầu em gái xoay về lại, nói: "Đừng lo nói chuyện nữa, mau xem biểu diễn đi, múa đẹp lắm."
Lục Ngữ Nịnh gật đầu, trong đôi mắt xinh đẹp thanh triệt đầy ánh lửa trại rực rỡ.

Trong miệng ngậm kẹo ngọt lịm, theo bầu không khí, Lục Ngữ Nịnh cũng không khỏi lắc lư thân mình theo điệu nhạc.

Đây là lần đầu tiên Lục Tử Hạo tham gia kiểu tiệc lửa trại thế này, trên mặt vị tiểu thiếu gia cũng hiếm khi lộ ra chút tò mò và hưng phấn.
Phương Từ nghiêng đầu nhìn sang Lục Ngữ Nịnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng kia được ánh lửa chiếu rọi vào, làm cho khuôn mặt nhỏ tròn tròn trở nên mờ ảo, thỉnh thoảng lại thấy cô bé cười to sảng khoái.
Nhìn thấy cô bé cười, Phương Từ cũng vô thức nở nụ cười theo.

Đại khái là phát hiện có người nhìn mình chằm chằm, Lục Ngữ Nịnh nhắc nhở: "Anh Phương Từ, anh đừng nhìn em nữa, xem khiêu vũ đi. Mẹ anh múa đẹp lắm."


Phương Từ gật đầu.

Ánh mắt cậu bé dừng bên đống lửa, rơi vào người đang nhẹ nhàng nhảy múa, ánh mắt vốn tràn đầy ấm áp ôn nhu kia, giờ phút này trở nên hơi lạnh lẽo.

Cái lạnh lẽo kia thậm chí còn hoà tan quanh người cậu bé, đối lập với hơi nóng từ ngọn lửa bay qua.
Diệp Vi Vi bên kia rất nhanh đã múa xong, thu hoạch được rất nhiều tràng pháo tay và hoa tươi.

Thời điểm cô ta đi xuống, Phương Từ đã sớm khôi phục lại nụ cười ấm áp dịu dàng, nhìn Diệp Vi Vi nói: "Mẹ, mẹ múa đẹp lắm."

Bạn cần đăng nhập để bình luận