Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 325: Ký Tặng Fan Hâm Mộ


Mấy cô gái trong phòng chờ thì thầm to nhỏ, trong mắt ngập tràn hâm mộ với Diệp Vân Linh.

Có người lấy điện thoại di động ra muốn chụp ảnh đăng lên mạng để vả vào mặt nhưng tài khoản tiếp thị kia, chỗ nào già nua xấu xí?

Nhưng rất nhanh đã bị người khác ngăn lại.

Trợ lý của Lục Mặc tiến lên xử lý tình huống rất thành thạo, chân thành thuyết phục các cô không được chụp ảnh.
Lục tổng xưa nay vẫn luôn kín tiếng, không muốn ảnh của mình lan truyền khắp nơi.

Mọi người nghe không được chụp ảnh thì rất tiếc nuối, sau đó có người mạnh đạn hỏi thử: "Vậy tôi có thể nhờ tiếu Lục tổng ký tên được không? Tôi là fan của cậu bé."
Trợ lý chưa có kinh nghiệm xử lý việc này bao giờ.
Lại đi qua hỏi Lục Tử Hạo

Đây cũng là lần đầu tiên Lục Tử Hạo gặp fan hâm mộ muốn xin chữ ký, không khỏi nhìn về phía Lục Mặc, gọi: "Ba."

"Gọi ba làm gì." Diệp Vân Linh xuất hiện, đi vào phòng chờ VIP, tới bên cạnh Lục Tử Hạo, nói: "Có Người hâm mộ thích là chuyện tốt mà. Ký tặng thôi, sao phải xoắn xuýt."

Lục Tử Hạo nhìn Diệp Vân Linh vừa tới, đứng tại chỗ không biết phải trả lời thế nào.

Diệp Vân Linh vẫy tay gọi cô gái vừa nói muốn xin chữ ký, đối phương lập tức chạy tới, từ trong ba lô lấy ra một cuốn sổ và một câu bút, đưa cho Lục Tử Hạo với vẻ mặt chờ mong.

Lục Tử Hạo hơi căng thẳng, sau khi đưa mắt nhìn Diệp Vân Linh, nhờ cô cầm hộ khối Rubik của mình liền duỗi tay nhận lấy sổ và bút, ngẩng đầu hỏi: "Chị muốn em ký như thế nào?"
Fan nữ kích động nói: "Chỉ cần viết tên em là được."

Lục Tử Hạo cầm bút, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, lúc cậu bé vừa đưa nét bút đầu tiên, Diệp Vân Linh đã vội vàng ngăn lại: "Cháu đừng viết nhỏ như thế, không giống lúc làm bài tập đâu, phải viết to lên."
"À." Lục Tử Hạo ngoan ngoãn nghe theo, lật sang tờ khác đổi sang viết chữ to hơn.
Viết từng nét một rất nghiêm túc, tuy viết chữ to nhưng vẫn rất đẹp, nét chữ theo thể Khải đều đặn, xinh đẹp.
Nếu Thư Nhã ở chỗ này có khi sẽ lấy chữ của cô ra so sánh với chữ của Lục Tử Hạo để thấy sự đối lập.

Sau khi viết xong tên của mình, Lục Tử Hạo trả lại cuốn sổ cho fan nữ kia.
Mọi người thấy người đầu tiên đã xin chữ ký thành công, những người đang quan sát đều vội vàng tiến lên.
Trợ lý vội ngăn bọn họ lại: "Mọi người đừng vội, xếp hàng từng người một thôi."


Các fan nhìn tiểu Lục tổng rõ ràng đã bị doạ sợ, cả đám đều rất đau lòng, cực kỳ tự giác bắt đầu xếp hàng.

Lục Tử Hạo mới đầu còn có chút bỡ ngỡ, nhưng càng về sau lại càng thành thạo.
Có fan tặng quà cho, cậu bé sẽ rất trân trọng đặt sang một bên.
So sánh với con trẻ đáng yêu, người mẹ như Diệp Vân Linh lại không được hoan nghênh như vậy, cô rất tự giác lùi ra sau một bước, bị vấp phải nếp thảm ngã sang một bên.

Vốn Diệp Vân Linh định chống vào bàn để khỏi té xuống nhưng không ngờ có người nhanh hơn một bước giữ cô lại.


DIệp Vân Linh nhìn người đứng bên cạnh, Lục Mặc đặt hai tay lên bả vai cô, nói: "Em cẩn thận một chút."

Diệp Vân Linh đứng vững rồi đáp: "Cảm ơn."
Định nói anh buông ra thì Lục Mặc lại ôm cô đứng sang một bên.

Sau đó anh nhanh chóng buông tay, nhìn cô nhỏ giọng: "Lần này anh đã tăng thêm số lượng vệ sĩ, đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì."


Nói rồi lại lấy từ trong túi ra một chiếc vòng cổ, đeo lên cho Diệp Vân Linh: "Vòng cổ này là do anh sai người làm riêng, bên trong có gắn máy định vị."

Diệp Vân Linh nhìn chiếc vòng bạch ngọc được điêu khắc thành hoa mộc lan trên cổ, thật khó tưởng tượng trong chiếc vòng ngọc xinh đẹp này lại cất giấu thiết bị định vị. Cô ngẩng đầu nhìn Lục Mặc, nói: "Thế, thế này có phải hơi khoa trương quá rồi không? Không đến mức đó đâu. Có tôi ở đây, tôi nhất định sẽ bảo vệ Tử Hạo."

"Tôi không phải....." Lục Mặc vốn muốn nói là anh không phải chỉ lo lắng cho Lục Tử Hạo, chiếc vòng này chủ yếu là vì Diệp Vân Linh. Bên Lục Tử Hạo đã sắp xếp máy định vị khác. Nhưng nhìn dáng vẻ ngay thẳng của Diệp Vân Linh, anh đành sửa lời: "Tôi tin tưởng em."

Bên này ký tên xong thì cũng gần đến giờ làm thủ tục lên máy bay.

Lục Mặc đứng ở cửa an ninh, nói: "Đi đường cẩn thận."
Diệp Vân Linh: "Tôi biết rồi. Sao lại lải nhải sướt mướt thế." Chủ tịch hôm nay nhàn rỗi vậy sao? Không có chuyện gì cần xử lý, còn đích thân đưa bọn họ ra sân bay.
.
Bạn cần đăng nhập để bình luận