Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 278: Logic Ngôn Tình Rác Rưởi


Sau khi lên xe, Diệp Vi Vi nhớ tới lời nhắc nhở của luật sư bảo cô ta lên Weibo xem tin tức.

Diệp Vi Vi nhanh chóng mở điện thoại di động vào mạng, thấy tên mình treo trên mấy cái hot search, tất cả đều là tin tức tiêu cực.

Mặt cô ta tái xanh tại chỗ, tức giận hỏi: "Trên weibo sao thế?"

Chu Đan Đan nói: "Lúc em ra khỏi khách sạn bị fan hâm mộ nhận ra, sau đó có nhiều người đã chụp ảnh lại rồi lan truyền lên trên mạng. Cho nên mới lên hot search."

Diệp Vì Vi: "Ý em là sao không gỡ hot search đi còn để đấy làm gì?"

Chu Đan Đan trả lời: "Gỡ rồi, chị đã gỡ tận ba lần. Nhưng vừa xóa thì cư dân mạng lại đẩy cái khác lên. Thật sự chị cũng không còn tiền để gỡ nữa."

Tiền gỡ hot search còn đắt hơn cả tiền mua hot search.

Diệp Vi Vi hỏi: "Thế còn công ty đâu, bọn họ không quản à?"

Chu Đan Đan không nói gì, ánh mắt hơi lảng tránh.

Diệp Vi Vi đại khái cũng đoán ra rồi, cô ta hơi không dám tin: "Bọn họ định từ bỏ em?"

Chu Đan Đan trả lời đúng sự thật: "Đúng vậy."

Trong lúc Diệp Vi Vi đang bị giày vò đến kiệt quệ về cả thể xác lẫn tinh thần vì những chuyện vặt vãnh thì một nhà 6 người Diệp Vân Linh ngồi máy bay tư nhân trở về.

Tổ tiết mục tạm dừng ghi hình, tỏ vẻ chờ sóng gió trên mạng qua đi sẽ quay bù lại sau.

Hiện giờ Diệp Vi Vi đang bị kiện tụng quấn thân, thực sự không tiện để quay chương trình tiếp.

Diệp Vân Linh ngồi trên máy bay riêng, trong tay cầm điện thoại di động chơi điện tử.

Máy bay tư nhân này rất tuyệt, còn có cả kết nối internet, cô có thể chơi điện tử thoải mái.

Lục Mặc đang làm việc trên máy tính xách tay, bên tai thỉnh thoảng lại truyền đến âm thanh của trò chơi.

"Lên lên lên, ê đầu to mau đi làn giữa ngăn địch lại, ôi trời..... Có biết chơi không thế?...."

Diệp Vân Linh tức giận nhìn màn hình xám xịt, vẻ mặt tràn đầy thất vọng.
Cô có thể giết tang thi, có thể hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, nhưng cô không ngờ có ngày mình lại bị một trò chơi điện tử làm khó.
Cô bị kẹt ở màn level này đã lâu.

Cảm giác có người đang nhìn mình, Diệp Vân Linh quay sang liền bắt gặp ánh mắt của Lục Mặc.

Nhìn máy tính xách tay trước mặt anh, Diệp Vân Linh có chút ngượng ngùng hỏi: "Có phải tôi làm ồn đến anh không?"

Lục Mặc lắc đầu: "Không có."
Sau đó anh đóng máy tính lại, nhìn về phía cô, hỏi: "Nãy hình như em chơi thua à?"
Diệp Vân Linh chán nản gật đầu: "Tôi chơi trò này cứ kẹt mãi ở một màn không qua được. Khó quá."

Diệp Vân Linh đột nhiên nhìn Lục Mặc hỏi: "Anh có chơi được trò này không?"

Dựa theo logic của ngôn tình, tổng tài bá đạo thường hoặc là không chơi trò chơi điện tử, hoặc là chơi thì đều sẽ là trình độ vô địch.
Lục Mặc vươn tay ra.

Diệp Vân Linh vội vàng chân chó, cung kính hai tay dâng lên điện thoại di động của mình, biểu cảm trên mặt là một diễn giải hoàn hảo cho khái niệm ôm đùi.

Sau đó, Diệp Vân Linh nhìn thấy Lục Mặc đọc...phần hướng dẫn.
Diệp Vân Linh hỏi: "Anh có biết chơi không?"

Lục Mặc bình tĩnh nói: "Tôi chưa chơi bao giờ, để tôi xem."
Diệp Vân Linh cũng không lo lắng tí nào, lại dựa theo logic ngôn tình, tổng tài bá đạo chỉ cần nhìn qua là nhớ, học gì cũng chỉ cần xem qua một lần là đã có bản lĩnh thượng thừa.

Diệp Vân Linh rất mong chờ cảnh Lục Mặc dùng tài khoản của cô đại sát tứ phương, vang danh thiên hạ, đã đến lúc thăng hạng rồi.

Sau đó, Diệp Vân Linh liền nhìn thấy, Lục Mặc chọn vị trí xạ thủ bắn súng, xông thẳng vào trận địa anh dũng chiến đấu, chưa được một lúc...đã chết.
Diệp Vân Linh: "........."

Ngẩng đầu nhìn Lục Mặc an ủi: "Lần đầu tiên chơi nên cũng bình thường. Không sao đâu, chơi vài lần sẽ quen."


Dựa theo logic tổng tài, bọn họ học gì cũng sẽ rất nhanh, mới bắt đầu chơi thua 1,2 lần cũng là bình thường, người tài giỏi đến đâu cũng không thể quá xuất sắc ngay từ lần đầu.

Mãi đến khi Lục Mặc thua liên tiếp 12 trận, anh chuẩn bị bắt đầu trận thứ 13 thì niềm tin của Diệp Vân Linh đối với anh đã hoàn toàn tan thành mây khói, cô giật lại điện thoại di động của mình.
Logic tổng tài bá đạo rác rưởi, đều là lừa người hết.
Nhìn thấy tài khoản của mình bị tụt hạng, Diệp Vân Linh quả thực muốn giết chết bản thân mình hai tiếng trước, đầu cô nhất định là bị lừa đá rồi mới đặt niềm tin vào trình độ chơi game của Lục Mặc.
Lục Mặc: "Ừm, cái đó, tôi......."

Diệp Vân Linh nghiến răng nghiến lợi cắt ngang: "Anh câm miệng, bây giờ tôi không muốn nói chuyện với anh."

Bạn cần đăng nhập để bình luận