Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 451: Thời Hạn Ly Hôn Đến Gần



Phòng này là phòng ngủ phụ thứ hai.
Thấy cô bị giày vò như vậy, Lục Mặc định sang phòng ngủ chính lấy một bộ quần áo mới cho Diệp Vân Linh, bản thân anh cũng phải tắm rửa thay đồ.
Lục Mặc đứng dậy đi sang phòng ngủ chính.


Nhìn thấy Lục Ngữ Nịnh đang ngủ thiếp trên giường, khóe mắt lộ ra chút nước mắt, lúc ngủ mũi còn hơi phập phồng thút thít, thoạt nhìn có chút tủi thân.
Hoa hồng tặng cho Diệp Vân Linh vẫn đặt ở trên bàn bên cạnh, thời gian dài không có nước, cành lá hơi khô héo.
Lục Mặc nhẹ nhàng lấy quần áo để thay cho Diệp Vân Linh, lại sang phòng khách mà anh vừa chuyển đến, lấy một bộ đồ ngủ sạch sẽ, rồi quay lại căn phòng vừa rồi.


Người phụ nữ vừa rồi đang ngủ đã đi đâu mất, trên giường trống không.
Lục Mặc khẽ cau mày.
Sau đó, anh lại thả lỏng lông mày.


Người phụ nữ xảo quyệt này.
Diệp Vân Linh lê hai cái chân đau trở về phòng, nhìn qua mắt mèo thấy Lục Mặc đi vào phòng ngủ phụ, phát hiện cô không ở đó, cũng không đuổi theo.
Cô vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm.
Tên đàn ông này cẩn thận thật.

May mà cô chạy sớm.
"Mẹ, vừa nãy mẹ đi đâu thế? Con không tìm được mẹ." Giọng nói mềm mại của Lục Ngữ Nịnh từ phía sau truyền đến.
Diệp Vân Linh quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy Lục Ngữ Nịnh đang ngồi ở trên giường, hai tay đặt ở trên chăn, khóe mắt còn vương nước mắt, hình như trước lúc ngủ đã khóc nhè.

Chẳng lẽ là vì con bé không tìm thấy mình nên khóc, Diệp Vân Linh có chút áy náy.
Ngay khi cô đang định nói mấy lời an ủi dỗ dành.
Thì Lục Ngữ Nịnh tỏ ra kinh ngạc: "Mẹ, nhưng sao mẹ lại mặc áo của ba? Trên cổ mẹ nổi mấy nốt đỏ kìa, mẹ bị muỗi cắn ạ?”

Diệp Vân Linh cúi đầu nhìn lại mình.
Vừa nãy vội quá nên cô lấy luôn áo Lục Mặc khoác lên người.
Lúc này cô đang mặc một chiếc áo sơ mi, không cần soi gương cũng biết trên cổ mình đầy dấu vết do Lục Mặc để lại.

Cô đến trước gương soi, dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng vẫn bất ngờ trước tình trạng thảm thương trên cổ.
Mấy cái dấu này đến mai chắc vẫn chưa tan hết?
Chắc chắn là anh cố tình làm vậy.

Diệp Vân Linh nghiến răng mắng: "Lục Mặc, tên khốn nạn."
Đêm hôm đó, Lục Mặc vốn là nghĩ ra rất nhiều biện pháp để đoạt lại quyền sở hữu căn phòng, tối thiểu nếu không nắm giữ được thì ở chung một phòng cũng được.
Kết quả là ngày hôm sau Diệp Vân Linh lại bị người quản lý của cô gọi đi quay phim.

Diệp Vân Linh vừa vào đoàn đã rất bận rộn, thường xuyên không có thời gian kết nối điện thoại, còn bận hơn cả tổng giám đốc.


Có lúc cô sẽ gọi điện cho anh phàn nàn chuyện quay phim vất vả.
Ban ngày quay phim, đến tối còn phải thức khuya để học diễn xuất rồi viết cảm nhận.

Để báo đáp ơn cứu mạng con trai mình, Thư Nhã gần như móc tim móc phổi dạy dỗ Diệp Vân Linh, còn có xu hướng càng ngày càng nghiêm khắc.

Cho dù không ở cùng một đoàn phim, chị ấy vẫn tranh thủ thời gian đến đây dạy cô, thậm chí hôm nào không rảnh còn nhờ một số bạn bè trong nghề tới đây hướng dẫn thay.
Dưới tình huống này, khả năng diễn xuất của Diệp Vân Linh tăng lên rõ rệt, tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Vợ không rảnh nên Lục Mặc chỉ có thể tranh thủ bớt chút thời gian tới thăm cô, mỗi lần tới đều mang theo đồ ăn, nhân tiện những người khác trong đoàn cũng có phần.


Thường xuyên qua lại, nhân viên công tác trong đoàn đều biết anh cả, ra vào cũng không cần phải giấy xác nhận nữa, vác mặt qua cửa là được.
Hoàn cảnh quay phim vốn rất khó khăn, kết quả dưới sự chăm sóc của Lục Mặc yêu ai yêu cả đường đi, mọi người hình như còn tăng lên mấy cân.
Điều duy nhất khiến Lục Mặc cảm thấy khổ sở chính là nhìn thấy cô quá vất vả, đến tối anh cũng
không nỡ giày vò cô nữa. Có đôi khi kìm nén khó chịu, chỉ có thể tự vào phòng tắm để giải quyết.
Mấy ngày sau, công việc của Lục Mặc cũng bận rộn, vì để sau này có thời gian rảnh rỗi nên anh ít đến thăm ban hơn.
Lục Mặc cũng muốn cho cô chút không gian riêng tư, đợi thêm mấy ngày sắp xếp công việc ổn thoả, chuẩn bị màn cầu hôn xong xuôi mới tới tìm cô.
Thời hạn nhiệm vụ càng ngày càng đến gần, hệ thống thúc giục cũng ngày càng thường xuyên hơn, mãi cho đến khi chỉ còn lại một tuần cuối cùng, hệ thống đã sắp nổ tung rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận