Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 399: Bình Dấm Lục Mặc


Diệp Vân Linh tiếp nhận thư đặt phòng từ tay Trương Hi Minh, nhìn những khách mời khác khoe khoang: "Các đồng chí, đêm nay tôi phải một mình lên đường đến khách sạn hải dương rồi. Thật hâm mộ mọi người quá đi mất, có thể đồng hành cùng nhau, cùng đi cảm nhận căn phòng bình thường, cũng có thể trò chuyện giao lưu. Không giống tôi, haiz, chỉ có thể ở trong phòng khách sạn hơn 300 mét vuông, chỉ có cá và đại dương làm bạn. Tiếc quá."

Tưởng Mỹ Hàm nghiến răng nghiến lợi: "Nhìn mặt cô ấy muốn đánh ghê."

Trương Thư Du nói: "Để tôi đè cô ấy lại, mọi người cùng nhau xông lên, được không?"

Thư Nhã: "Y kiến không tồi, tôi đồng ý."

Diệp Vân Linh vội vàng trốn sau lưng Lục Mặc, thò đầu ra nói: "Mọi người đều ghen tị với tôi chứ gì, lêu lêu."

Trương Thư Du: "Lục tổng, tôi đề nghị anh nên quản vợ anh thật chặt vào. Nếu cứ để cô ấy thế này, sớm muộn gì cũng có ngày bị người ta trùm bao tải đánh đấy."

Những người khác cũng gật đầu.

Lục Mặc lại đáp: "Có tôi che chở, không sao cả."

Sau đó mọi người tách nhau ra.

Diệp Vân Linh cũng chuẩn bị rời đi thì bỗng trên người lại nhiều thêm một chiếc áo khoác.
Đây là chuyện Lục Mặc đã muốn làm cả tối hôm nay, ngay từ lúc ở trên sân khấu nhìn thấy cô thì anh đã muốn làm như vậy rồi. Anh khoác áo vest của mình lên người cô, che đi bộ ngực và dáng người quyến rũ xinh đẹp.

Thậm chí anh còn cài cả nút áo lại.

Diệp Vân Linh nhìn xuống thân mình bị bọc thành cái thùng nước của cô, ngước mắt hỏi: “Bộ lễ phục này của tôi phải lộ ra mới đẹp, bị áo vest che lại thì còn gì nữa.”

Lục Mặc nói: “Em mặc gì cũng đẹp, khoác vào cũng không ảnh hưởng gì.”
[Để tôi, để tôi, ẩn ý của Lục tổng là ‘em không mặc gì là đẹp nhất’.]
[Ha ha ha có thể thấy Lục tổng đã muốn khoác áo cho Diệp Vân Linh cả tối rồi.]

Diệp Vân Linh cũng không muốn vì chuyện này mà cãi nhau với Lục Mặc, một nhà bốn người lên xe đi tới khách sạn hải dương.
Trên đường đi, hai đứa nhỏ vừa nghe nói lần này sẽ được ở khách sạn dưới đáy biển đều tỏ ra phấn khích.
Ngược lại, Diệp Vân Linh sau khi trải qua một ngày mệt mỏi, lên xe không bao lâu thì ngủ thiếp đi.

Lục Mặc nhìn người đang tựa đầu vào vai anh, hàng mi dày và dài như hai cánh quạt rũ xuống, khuôn mặt trắng nõn mềm mại không nhìn thấy một lỗ chân lông nào.
Mái tóc đen nhánh như rong biển xoã xuống bả vai.
Hơi thở đều đều phả lên mặt Lục Mặc, vừa âm ấm lại vừa ngưa ngứa.

Hai cánh tay như bạch ngọc tuỳ tiện đặt trên đầu gối.

Tầm mắt Lục Mặc hơi rũ xuống, có thể nhìn thấy bên trong chiếc áo vest khoác ngoài, một thứ đang ẩn hiện mơ hồ, phập phồng theo từng nhịp thở.
Lục Mặc dời tầm mắt đi, cố gắng hết lần này đến lần khác không để bản thân chìm trong những suy nghĩ đen tối.

Xe rất nhanh đã dừng trước cửa khách sạn đại dương.
Lúc tài xế nói ‘tới rồi’ thì Diệp Vân Linh tỉnh lại.
Cô theo bản năng sờ sờ khoé miệng, nói: “Tới rồi à? Hình như tôi lại ngủ quên.”

Nhìn lại, thấy hai đứa bé Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh cũng đã ngủ thiếp đi.


Diệp Vân Linh nhìn Lục Mặc hỏi: "Hai đứa bé ngủ rồi, làm sao bây giờ?"

Lục Mặc đáp: "Để anh bế Ngữ Nịnh đi vào, em đánh thức Tử Hạo dậy, để thằng bé tự đi."

Diệp Vân Linh lắc đầu nói: "Anh bế Tử Hạo đi, để tôi ôm Ngữ Nịnh vào cho."
Thấy Lục Mặc do dự, Diệp Vân Linh nói tiếp: "Yên tâm đi, tôi có buồn ngủ thế nào thì cũng không đến mức không bế nổi Ngữ Nịnh."

Hai người, mỗi người bế một đứa bé xuống xe, nhân viên của khách sạn đã sớm đứng chờ sẵn ở cửa.

Khách sạn hải dương là một trong những điểm đặc sắc của đảo Baja.

Khách sạn có tổng cộng ba tầng, tầng thứ nhất là ở trên đất bằng, mở cửa sổ ra là có thể nhìn thấy những hàng dừa và cảnh biển.


Đi thang máy riêng xuống tầng hầm thứ hai, chính là phòng ngủ chính, nơi bạn có thể cảm nhận được vẻ đẹp chấn động của thế giới đáy biển ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Bên cửa sổ còn có một chiếc bồn tắm khổng lồ, khách nhân có thể vừa ngâm bồn vừa ngắm cá tung tăng bơi lội, xua tan căng thẳng mệt mỏi.

Có hơn 65000 loài động vật biển phong phú dưới đáy đại dương, chủng loại cũng đa dạng hơn rất nhiều so với trong thuỷ cung. Và tất nhiên, giá cả ở đây cũng cực kỳ đắt đỏ, một đêm rẻ nhất là 11 vạn tệ.

Quan trọng là rất khó đặt được phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận