Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 421 : Vợ Chồng Đồng Tâm Hiệp Lực


Cái gì cũng có thể thua, nhưng riêng chuyện ăn cơm thì tuyệt đối không được.
Cô cầm lấy khăn bịt mắt, nhón chân lên tự tay đeo cho anh.
Lục Mặc khom người, Diệp Vân Linh leo lên lưng anh, nói: "Chồng ơi, vợ chồng mình cùng đồng tâm hiệp lực kiếm cơm nào."



Cảm nhận được thân thể mềm mại sau lưng mình, Lục Mặc đáp: "Ừm"
Lục Ngữ Nịnh đặt hai tay lên khóe miệng làm thành hình cái loa, hét lên: "Ba mẹ ơi, cố lên."
Nói xong còn không quên lôi kéo Lục Tử Hạo bảo anh trai cũng cũng hô hào cùng.
Tiểu Lục tổng cảm thấy la hét như vậy có chút mất mặt, nhưng cuối cùng vẫn làm theo yêu cầu của em gái, miễn cưỡng hô một tiếng 'Cố lên'.
Giống như những người khác, lúc Lục Mặc giẫm lên tấm thảm anh cũng cảm thấy một trận đau đớn, nhưng cơn đau người khác không thể chịu đựng nổi thì Lục Mặc vẫn còn ổn.
Anh bước từng bước đi về phía trước, vốn dĩ Diệp Vân Linh cho rằng còn cần cô phải chỉ đạo, nhưng lại phát hiện ra Lục Mặc đi rất ổn định, một đường thẳng tắp không hề sai lệch.
Diệp Vân Linh khen ngợi: "Chồng ơi, anh thật lợi hại, chồng em là giỏi nhất." Rắm cầu vồng cứ liên tục phát ra như không cần tiền.
Với tốc độ này, nhóm của bọn họ lấy được vị trí thứ nhất chỉ là chuyện trong tầm tay.
Lúc sắp đi tới chỗ bảng vẽ, Diệp Vân Linh hô dừng lại.
Lục Mặc cũng vững vàng phanh xe, cõng Diệp Vân Linh đứng nguyên tại chỗ bất động.
Diệp Vân Linh cầm son vươn tay ra thử, phát hiện còn cách một đoạn nữa mới tới, liền nói: "Chồng ơi, anh đi lên khoảng 20cm nữa."

Đôi chân thon dài của Lục Mặc bước về phía trước một bước nhỏ.
Diệp Vân Linh vươn tay, thuận lợi tô son môi lên hình người trên bảng vẽ.
Hai vợ chồng phối hợp vô cùng ăn ý, trong khoảng thời gian này không hề có một chút giao tiếp nào là không hiệu quả.
Lúc Trương Hi Minh tuyên bố bốn chữ 'nhiệm vụ đã hoàn thành', Diệp Vân Linh trèo xuống khỏi người Lục Mặc, vươn tay ra tháo khăn bịt mắt của anh, lại nhìn về phía Trương Hi Minh chờ anh ta tuyên bố thời gian của nhóm cô.

Trương Hi Minh đọc kết quả trên đồng hồ bấm giờ: "Tổng thời gian là 56,32 giây."
Diệp Vân Linh kích động ôm lấy Lục Mặc, nói: “Vị trí thứ nhất, chúng ta dành được vị trí thứ nhất rồi, trưa nay cả nhà mình sẽ được ăn hải sản."
Vừa nghĩ đến phần thưởng cho vị trí đầu tiên, đáy mắt Diệp Vân Linh tràn đầy sung sướng.
Sau khi ôm Lục Mặc xong, Diệp Vân Linh lại chạy tới ôm Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh. Cô bế Lục Ngữ Nịnh lên xoay hai vòng.

Lục Ngữ Nịnh thậm chí còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy dì Vân ôm cô bé, vui vẻ cười khanh khách.
Nhìn thấy dáng vẻ kích động của Diệp Vân Linh và các con, Lục Mặc đứng phía sau bọn họ, trong đôi mắt tuấn mỹ vô thức lộ ra một tia mỉm cười.
Đúng lúc này Diệp Vân Linh cũng ngẩng đầu lên, nhìn thấy nụ cười trên mặt anh, không khỏi nói: “Chồng ơi, anh cười đẹp quá."
Diệp Vân Linh và Lục Mặc giành được giải nhất, cùng hai đứa nhỏ đã có một bữa trưa tuyệt vời.

Đến chiều tổ chương trình không phát hành nhiệm vụ bắt buộc nữa, hiếm khi mới có dịp ra đảo chơi, ngày mai phải trở về rồi nên các cặp vợ chồng được cho thời gian tự do vui chơi nửa ngày, được phép tự chi tiêu bằng tiền của bản thân.
Sau khi bọn trẻ ngủ trưa thức dậy, Diệp Vân Linh định dẫn cả nhà cùng đi dạo phố cổ ở địa phương một chút.
Ở đây có một khu phố Tứ Phương mô phỏng theo công trình kiến trúc trong nước, lấy con đường ở giữa làm trung tâm, toả ra bốn con đường ở bốn phía. Mỗi con đường đều rất náo nhiệt, có đủ các loại sản phẩm thủ công mỹ nghệ, vừa mang phong vị truyền thống lại có nét đặc sắc của dân tộc địa phương.
Ngày đầu tiên tới đây, Diệp Vân Linh đã lừa Tưởng Mỹ Hàm đi nhặt phân ngựa trên chính con phố này.

Ngày hôm qua, vì mang nhiệm vụ trong người nên cô còn chưa đi dạo được kỹ lắm. Diệp Vân Linh tính toán nếu đã tới đây thì tranh thủ mang một ít đặc sản địa phương về làm quà cho Bạch Hoà và bố mẹ chồng.
Diệp Vân Linh nắm tay Lục Ngữ Nịnh, Lục Mặc và Lục Tử Hạo đi bên cạnh, một nhà bốn người có giá trị nhan sắc cao, chưa kể còn có máy quay phim đi theo, đặc biệt thu hút sự chú ý của người khác.
Cách đó khoảng tầm 7, 8 mét, Doãn Bằng Thành cùng mấy vị lãnh đạo điều hành cấp cao cũng đi theo sau. So với ngày hôm qua lén lén lút lút, rối loạn như đi trộm chó thì rõ ràng hôm nay bọn họ đã thành thạo hơn nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận