Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 64: Sát Thủ Phòng Bếp Diệp Vân Linh


Lúc đồ ăn kia vào miệng một khắc, Diệp Vân Linh sắc mặt đại biến, ngay sau đó cũng phun ra. "Này cũng khó ăn quá."
Hai đứa bé nhìn cô, Diệp Vân Linh hơi xấu hồ mà nói: "Thật ra ta cảm thấy bỏ không ăn một bữa cũng không sao đâu, cũng sẽ không ảnh hưởng đến chiều cao. Dù sao chiều nay chúng ta lên máy bay thì cũng sẽ có bữa ăn phục vụ của chuyến bay, đến lúc đó mấy đứa lại ăn nhiều một chút."
Lục Tử Hạo yên lặng thở dài một hơi, đi về hướng phòng bếp.
Cầm ít dưa chuột và cà chua còn dư lại trên thớt, bưng một băng ghế nhỏ lại tự mình đứng lên, bắt đầu cầm lấy dao nhỏ tự xắt rau.

Diệp Vân Linh đi theo phía sau hỏi: "Nhóc biết nấu ăn à?"

Lục Tử Hạo vừa xắt rau vừa nói: "Ở nhà trẻ thỉnh thoảng sẽ có mấy tiết trải nghiệm lao động, từng học qua một chút."

Diệp Vân Linh nói: "Mấy cái tiết học loại này chủ yếu trải nghiệm là chính, cũng không phải thật sự dạy nấu ăn chứ?"

Lục Tử Hạo đầu cũng không thèm ngẩng, vừa xắt rau vừa nói: "Dù sao có nấu thế nào thì cũng không thể khó ăn hơn dì làm được."
Diệp Vân Linh: "........"

[ha ha ha ha ha hôm nay miệng hai anh em nhà họ Lục chính là miệng tôi.]

[Tôi nghĩ Diệp Vân Linh sau khi ghi hình xong tập này tốt nhất nên về nhà học một khoá nấu ăn đi. Dù sao còn phải quay mấy tập nữa, kiểu gì cũng cần nấu nướng.]
[Chuyện này cũng mặc kệ cô ấy đi. Tôi xem mấy mùa trước không phải cũng có mấy khách mời không biết nấu ăn sao? Cuối cùng vẫn có biện pháp cả.]

[Làm ơn đi, tay nghề mấy bà mẹ kia sao có thể so với Diệp Vân Linh. Người khác làm cùng lắm là không tốt lắm, còn Diệp Vân Linh đây trực tiếp chế biến đồ ăn thành vị phân luôn. ]
[Phốc, ê lầu trên, tôi đang ăn cơm trưa đấy. Trời đánh tránh bữa ăn đi má.]

[Ngẫm lại vẫn thấy buồn cười vãi. Lần đầu tiên phát hiện ra Diệp Vân Linh hậu đậu đến mức này luôn.]

Hai mươi phút sau, Lục Tử Hạo bưng cà chua xào trứng và dưa chuột xào ra để lên bàn. So sánh với hai đĩa đồ ăn trước đó của Diệp Vân Linh làm, thì Lục Tử Hạo nấu vẫn có thể phân biệt rõ đâu là cà chua đâu là dưa chuột.
Ít nhất nhìn từ hình thức bề ngoài món ăn, thì đồ Lục Tử Hạo nấu nhìn vẫn có thể ăn được.

Gắp một đũa lên cho vào miệng, Diệp Vân Linh hai mắt híp lại, trực tiếp hướng về phía Lục Tử Hạo dựng ngón tay cái, nói: "Nấu không tệ nha. Ăn ngon đấy. Sau này đồ ăn nhà chúng ta dựa hết vào cháu rồi.”

Đang gắp thức ăn cho em gái, Lục Tử Hạo trả lời luôn: "Chương trình này tên là 'Mẹ ơi cố lên', chứ không phải là 'Con cái cố lên'. "


Diệp Vân Linh: "........" Thằng nhóc này đầu óc ranh mãnh thật đấy, vuốt mông ngựa thế rồi còn không dỗ được nó.
Giữa trưa sau khi cơm nước xong, mọi người còn làm một lễ tạm biệt.

Tạm biệt xong thì ghi hình tập này kết thúc.

Sau khi tách ra, mọi người lại ở cửa thôn cáo biệt thêm lần nữa.
Ba ngày hai đêm du lịch, có mấy bạn nhỏ trong đoàn đã kết thành tình hữu nghị sâu sắc.
Trương Duyệt Hân nghĩ đến việc phải rời xa Lục Tử Hạo, rất luyến tiếc, mời cậu bé tới nhà mình chơi.
Hứa Nặc cũng đòi mời Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh đến nhà cậu nhóc chơi.

Kết quả Trương Duyệt Hân và Hứa Nặc hai đứa bé vì vấn đề anh em Lục gia đến nhà ai chơi mà cãi nhau ầm ĩ.

Lục Ngữ Nịnh nói: "Mọi người có thể tới nhà em chơi mà. Như vậy là có thể ở chung với nhau rồi."

Hứa Nặc và Trương Duyệt Hân đều cảm thấy biện pháp này không tồi, mấy đứa nhóc còn đứng đó tự thương lượng với nhau.

Phương Từ đứng bên cạnh nhìn cảnh này, có chút hâm mộ.

Lục Ngữ Nịnh chú ý tới cậu bé, hướng về cậu cười ngọt ngào: "Anh Phương Từ, anh có muốn đến nhà em chơi không?"

Phương Từ đáy mắt hơi giao động, hỏi: "Anh có thể chứ?"
Lục Ngữ Nịnh mãnh liệt gật đầu, nói: "Vậy anh sẽ tới chứ?"
Phương Từ hưng phấn mà nói: "Anh tất nhiên..."

Phương Từ còn chưa nói xong thì Diệp Vi Vi đứng trước đã đánh gãy lời cậu, cô ta lộ ra tươi cười ôn hoà mà uyển chuyển cự tuyệt: "Ngữ Nịnh, Phương Từ thường ngày rất bận. Phải đi học nhiều lớp học, chắc là không tới nhà cháu chơi được đâu."

Phương Từ đáy mắt tối sầm lại, trả lời: "Vâng."
Trước khi chia tay, mọi người đều thêm Wechat của nhau, thuận tiện còn lập một nhóm chat.
Sau đó ai về nhà nấy.

Diệp Vân Linh vừa lên xe không bao lâu thì nhận được tin nhắn Wechat Diệp Vi Vi gửi: [ Cha mẹ đã lâu không gặp nên rất nhớ em. Hy vọng chiều mai em có thể về nhà cùng ăn cơm. ]

Bạn cần đăng nhập để bình luận