Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 320: Gánh Nặng Học Hành


Ký ức của cô bị kéo về lâu rất lâu trước đây hồi mình còn đi học, bị giáo viên đốc thúc học tập. Cô trời sinh đã không thích học hành, ba ngày hai bữa bị giáo viên bắt viết bản kiểm điểm.

Đã thế Thư Nhã lại còn là một giáo viên nghiêm khắc vô cùng có trách nhiệm, sau khi dạy Diệp Vân Linh diễn xuất hơn một tiếng rưỡi xong còn giao cho cô bài tập về nhà là viết ra những điều tâm đắc về buổi học hôm nay, ngày mai nộp.

Cả buổi tối, Diệp Vân Linh ngồi trước bàn, rưng rưng nước mắt viết bài cảm nhận, ngẫm lại còn cảm thấy uỷ khuất cực kỳ.

Nghĩ thế nào cũng không hiểu, chị Thư Nhã bình thường lúc nào cũng hiền lành dịu dàng như người mẹ hiền, vừa trở thành giáo viên một cái thì còn đáng sợ hơn cả hổ cái.
Chờ tới khi cô viết xong bài thì cũng đã hơn mười một giờ tối, mặt cũng không thèm rửa, vừa đặt lưng xuống giường là ngủ.

Học hành còn mệt hơn cả đi chém tang thi.

Ngày hôm sau, Diệp Chân Linh chân trước vừa gặm bánh bao chui vào xe thì chân sau Thư Nhã đã đuổi tới.

Thư Nhã đưa tay ra, hỏi: "Bài tập về nhà của em đâu?"

Diệp Vân Linh sợ đến mức nấc lên một cái, bánh bao trong miệng cũng rơi xuống đùi.

Thư Nhã nhặt cái bánh bao thịt kia lên, nhét lại vào miệng cô, nói: "Tranh thủ thời gian đi tới phim trường, chị sẽ kiểm tra bài tập về nhà của em."

Diệp Vân Linh vừa cắn bánh bao trong miệng, vừa lấy bài tập về nhà trong túi ra, tay chân xoắn xuýt tiết lộ tâm trạng thấp thỏm của cô lúc này.

Diệp Vân Linh vừa ăn, vừa cẩn thận quan sát biểu cảm của Thư Nhã.


Vừa thấy Thư Nhã cau mày, liền biết đại sự không ổn.

Quả nhiên, giây tiếp theo đã nghe thấy chị ấy mắng: "Em viết bậy bạ cái gì thế? Chữ viết thì như chó bò. Con trai chị còn viết đẹp hơn em."

Diệp Vân Linh: ".............." Huhu, tính thương tổn không lớn nhưng tính nhục nhã thì rất cao.
Thư Nhã lại tiếp tục khiển trách: "Còn về bài cảm nhận tâm đắc này....."


Diệp Vân Linh nuốt nước miếng.

Thư Nhã đọc lại một lần nữa rồi nói: "Cũng không tệ lắm."


Nghe thấy câu này, Diệp Vân Linh mới yên tâm, không uổng công hôm qua cô thức đêm thức hôm để viết bài.

Thư Nhã lại nói: "Nhưng mà chữ em xấu thật đấy. Từ giờ trước khi đi ngủ chịu khó luyện chữ đi. Nếu không sau này nổi tiếng có fan xin chữ ký, chữ nghĩa thế này làm sao viết ra được."

Diệp Vân Linh: "Luyện, nhất định phải luyện, em sẽ lập tức lên taobao đặt mua bảng chữ mẫu ngay. Ngày ngày đâm đùi, cột tóc lên xà nhà để luyện chữ."

Thư Nhã cười nói: "Cái này là do em nói đấy nhé, vậy hằng ngày có thêm một bài tập về nhà nữa là chép bảng chữ mẫu hai mươi phút."

Diệp Vân Linh duỗi tay lên tự tát vào miệng mình, cho mày nói bậy này.
Hai ngày tiếp theo, Diệp Vân Linh ban ngày thì đóng phim, có lúc nào rảnh thì đạo diễn hoặc Thư Nhã sẽ lôi cô lại, dạy cô cách cải thiện kỹ năng diễn xuất.

Đến tối, Thư Nhã còn kéo cô đi dạy thêm, học xong còn phải về phòng viết cảm nhận.
Tuy Diệp Vân Linh lúc nào cũng khóc lóc kể khổ nhưng mỗi khi lên lớp vẫn rất nghiêm túc lắng nghe, viết bài cảm nhận cũng không qua loa đối phó, chẳng qua chữ vẫn xấu như gà bới.

Hai ngày sau, lúc Diệp Vân Linh cho rằng Thư Nhã phải trở về đoàn phim của chị ấy, không có thời gian quản cô nữa..
Thì lại nghe được một tin sét đánh ngang tai.

"Ủa em không biết hả? Đoàn làm phim của chị ở ngay bên cạnh mà. Bằng không em nghĩ làm sao chị có thể vừa nghe tin là tới đây ngay, lại còn rút ra được ba ngày để sang đây đóng vai khách mời. Là vì ở gần đó." Thư Nhã vỗ vai Diệp Vân Linh, nói: "Em yên tâm đi, chị đã chào hỏi qua đạo diễn bên kia xin chuyển sang ở cùng khách sạn với em rồi. À còn nữa, để tranh thủ thời gian hết mức, chị đã nâng hạng phòng em lên phòng tổng thống. Vậy thì hằng ngày chị quay xong là có thể về dạy em luôn, lúc dạy cũng thoải mái hơn."
Diệp Vân Linh: "................."

Thư Nhã nói tiếp: "À đúng rồi, tiền phòng là do em thanh toán nhé. Đó là phí dạy học của chị."
Diệp Vân Linh có thể tưởng tượng ra những ngày tháng sau này sẽ nước sôi lửa bỏng như thế nào.
Cứ như vậy, Diệp Vân Linh được huấn luyện dưới cường độ cao liên tục trong suốt nửa tháng, cuối cùng cũng có cơ hội được nghỉ ngơi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận